Nếu bạn theo dõi Thạch Trang cùng kênh Youtube my20s từ những ngày đầu tiên, bạn sẽ thấy rằng Thạch Trang đã đi được một chặng đường rất dài. Những sự kiện trong chuyến về Việt Nam 2 tuần vừa rồi là bằng chứng rõ nét nhất cho tình cảm mà hơn 500.000 subscribers dành cho Thạch Trang. Khởi nguồn my20s chỉ như một nơi lưu giữ những kỷ niệm tuổi trẻ, Thạch Trang vô tình đã trở thành một phần tuổi trẻ - nho nhỏ, nhưng thật đáng yêu, của nhiều bạn trẻ Việt Nam.
Mời bạn cùng The Influencer trò chuyện với Thạch Trang - khi Trang trở về Đức sau 2 tuần về Việt Nam đầy kỷ niệm.
Cảm xúc của mình ấy à? Mình thấy mọi thứ cứ như một giấc mơ vậy, thật sự! Dù đã làm Youtube được 3 năm, nhưng mình vẫn luôn ở Đức, vậy nên cuộc sống hàng ngày vẫn rất bình thường. Mình không bao giờ có cảm giác ra ngoài đường sẽ có người nhận ra, cũng không ý thức được trọn vẹn việc được mọi người biết đến. Thế nhưng khi về Việt Nam lần này, khi gặp mọi người ở sân bay rồi trong các buổi Meet&Greet, mình thật sự rất bất ngờ. Tất cả mọi thứ đều như một giấc mơ vậy.
Trang nghĩ rằng, chuyến về Việt Nam lần này sẽ trở thành một phần ký ức đặc biệt nhất trên hành trình trưởng thành của mình.
Về khởi nguồn có buổi Meet&Greet, mình đã hứa với tất cả mọi người là khi nào được 500 nghìn subcribers thì chúng mình sẽ gặp nhau, nhưng mà cũng không biết là gặp ở đâu, gặp như thế nào. Mình còn nghĩ là hôm nào về nước hẹn mọi người đi trà đá vui vui. Đến lúc mình được 500 nghìn subcribers thì các bạn có nhắc thật, hỏi xem mình có Việt Nam hay không.
Lúc đầu mình cũng không định tổ chức một buổi Meet&Greet hay làm gì quá to tát cả. Thế nhưng lúc đăng link khảo sát, có tận 7000 nghìn đăng ký ở khắp mọi miền, khoảng 3000 bạn ở Hà Nội, 3000 bạn ở Sài Gòn và thêm khoảng 500-700 bạn ở Hải Phòng, Đà Nẵng và các thành phố khác. Đấy là cú sốc đầu tiên. Lúc đấy mình mới nghĩ rằng: “Chết rồi, thế này thì ít nhất mình cũng phải tổ chức được một cái gì đấy, chứ không thể nào mà hẹn mọi người ở quán trà đá được” (cười).
Lúc đó cũng đúng thời điểm mà mình đang đi công tác ở Milan cho sự kiện Fashion Week vừa rồi. Mình làm việc từ sáng đến tận 12h đêm, đến đêm về thì lên ý tưởng cho Meet&Greet và làm việc với team ở Việt Nam, tìm địa điểm, đi in vé, chuẩn bị mọi thứ… Xong sáng lại đi làm ở công ty. Đó là 10 ngày làm việc rất căng, mình sụt tận 3 ký. Sau chuyến công tác Milan đó, mình chỉ có 3 ngày chuẩn bị để về Việt Nam. Mình hạ cánh tại sân bay Nội Bài lúc 3h chiều, 6h tối đã yên vị ngồi trong nhà edit video vì ngay ngày hôm sau đã là Meet&Greet ở Hà Nội. Mình edit video đến 5h sáng hôm sau để kịp đưa cho rạp CGV chạy thử. Rồi đến 1h chiều ngày hôm đó thì Meet&Greet diễn ra. Mọi thứ cứ liên tục liên tục như vậy, như một cuộc chạy marathon vậy.
Kỷ niệm đầu tiên chắc là lúc đang ở Milan làm việc sấp mặt, mình vừa đăng link bán vé Meet&Greet được 2 phút thì mọi người mua vé hết sạch. Mình đã nghĩ rằng có tận 500 vé, mình cứ đăng link để đấy thôi, mọi người sẽ từ từ mua, đến lúc mình về đến Việt Nam mọi người mua hết là được. Đó là lần đầu tiên mình làm form đăng ký kiểu này, mình còn nghĩ là hay link bị lỗi, chứ làm sao mà hết vé sau 2 phút được. Mình bắt đầu sốc từ lúc đó, nhưng đó cũng là điều khiến mình yên tâm rằng mọi người chắc chắn sẽ đến, mình chỉ cần tập trung vào tổ chức cho thật tốt.
Tiếp theo ở sân bay, mình rất choáng ngợp khi có từng ấy người ra đến đón mình, có những bạn đi từ Đà Nẵng ra Hà Nội chỉ để gặp mình 10 phút ở sân bay. Mình rất cảm động vì mình và các bạn đều chưa từng gặp nhau, chỉ qua các video mà các bạn lại sẵn sàng đi xa đến thế, bỏ thời gian công sức tiền bạc để đến tận nơi gặp mình.
Một vài khoảnh khắc đáng nhớ khác là trong buổi Meet&Greet ở Hà Nội, sau khi video kết thúc, hơn 500 bạn cùng giơ tấm biển “You are my 20s”. Chị Chuối cùng các bạn đã cùng nhau chuẩn bị phần này để làm bất ngờ cho mình. Còn đến buổi Meet&Greet ở Sài Gòn thì là chuyện chị Chuối về Việt Nam mà mình không hề biết.
Mình lên kế hoạch rất kỹ, nhưng có những điều nằm ngoài kế hoạch mà mọi người âm thầm chuẩn bị cho mình. Và đó lại chính là những giây phút mình thấy vô cùng hạnh phúc.
Mình cảm thấy vô cùng may mắn và biết ơn tình cảm của các bạn. Gặp các bạn rồi, mình cảm thấy công việc của mình ý nghĩa hơn và tự hào về những điều mình đã và đang làm. Mình bắt đầu my20s một cách rất cá nhân, thích cái gì làm cái đó rồi đăng lên, không hề kỳ vọng rằng mọi người sẽ xem và ủng hộ nhiều đến thế. Vậy nên khi về nước và thực sự cảm nhận được tình cảm của mọi người, mình rất bất ngờ và vô cùng trân trọng. Có bạn đã kể với mình rằng, vào những thời điểm đen tối trong cuộc đời, các bạn tìm thấy được niềm vui và hy vọng trong video của mình, mặc dù mình không làm video theo kiểu “5 bước để thoát khỏi trầm cảm” hay cái gì đại loại thế.
Mình chỉ chia sẻ đơn giản những điều trong cuộc sống, những điều mình thấy đẹp, những điều mang lại cho mình niềm vui và hạnh phúc. Bằng một cách nào đó, những điều đơn giản ấy lại chạm tới mọi người. Mình cảm thấy công việc của mình ý nghĩa hơn, ý thức được sự ảnh hưởng trong những video mình làm. Tất cả như một lời xác nhận rằng mình đang đi đúng hướng, mình làm được những điều mình mong muốn: đó là khiến mọi người cảm thấy vui, thấy thoải mái, gợi ý cho mọi người một phong cách sống mới…
Đó toàn là những nhãn hàng mà đã đồng hành cùng mình trong một thời gian dài. Mình hay dùng sản phẩm của họ, nhắc đến sản phẩm của họ trong những video của mình. Nhìn chung thì đều là những mối quan hệ lâu dài. Mình chưa tổ chức sự kiện như thế bao giờ, nên lúc đầu mình cũng không biết các nhãn hàng sẽ tài trợ đến mức nào, mình nghĩ họ cho mình các sản phẩm sample nhỏ nhỏ để mình tặng mọi người thôi cũng là quý lắm rồi.
Lúc quyết định tổ chức Meet&Greet, mình cũng chỉ thông báo cho các nhãn hàng, và thế là các bên đều gật đầu ngay lập tức. Thế nhưng mà khi mình báo có tận 500-1000 người, mọi người mới ngỡ ngàng. Có bên phải rút hết sản phẩm trên kệ hàng và trên Shoppee về để làm quà tặng cho mình. Mọi người thực sự rất hào phóng. Các bạn đến Meet&Greet được cầm quà to đến thế về, mình cũng cảm thấy rất tự hào.
Mình nghĩ rằng các nhãn hàng có thể nhìn thấy mức độ tương tác rất thật, rất sâu trong cộng đồng Lilachs của mình, vì vậy họ sẵn sàng đầu tư. Và thật sự các bạn follower của mình cũng thể hiện được sức mạnh của các bạn. Mình không bảo gì đâu nhưng mọi người đều rất văn mình và chu đáo, nhận quà xong đều chụp ảnh lên story và tag cả nhãn hàng. Cũng nhờ các bạn nên nhãn hàng mới tài trợ cho mình, và mình lại có quà để tặng các bạn. Tất cả tạo thành một vòng tròn, mọi người đều vui.
Từ trước đến nay, video của mình chủ yếu là những nội dung cập nhật cuộc sống của mình, như một ‘reality show’ (chương trình thực tế) về việc tuần vừa rồi đã có điều gì xảy ra. Vậy nên mọi người sẽ không biết trước được rằng mình sẽ đăng gì. Tất cả trải nghiệm trong cuộc sống như đi du lịch, đi xin việc, đã có việc làm, đi làm ngày đầu tiên, chuyển nhà,… mình đều chia sẻ trên video.
Trong thời gian tới, mình vẫn sẽ tiếp tục xây dựng nội dung theo hướng đó. Mình đang đi làm trong lĩnh vực marketing ở Đức, có điều gì hay ho thú vị mình cũng sẽ chia sẻ với mọi người qua video của mình. Các bạn trải qua điều gì, thì mình cũng sẽ trải qua điều đó, vậy nên rất dễ để có điểm gắn kết với nhau. Các bạn chuẩn bị đi xin việc có thể xem video đi xin việc của mình. Các bạn bắt đầu công việc mới cũng có thể xem về ngày đầu tiên mình đi làm…Mình hy vọng rằng, vẫn có thể tiếp tục đồng hành cùng các bạn theo cách đó.
Trước đó khi vừa đi học vừa làm Youtube, mình vẫn khá cân bằng. Mình có thể sắp xếp được thời gian để mình cảm thấy thoải mái và vẫn hoàn thành được mọi thứ.
Thế nhưng kể từ khi đi làm khoảng giữa tháng 8 vừa rồi, mình bắt đầu cảm thấy thời gian eo hẹp hơn. 8 tiếng trong ngày mình đã phải dành trọn vẹn cho công việc ở công ty, không thể tranh thủ làm được việc gì. Tính cả thời gian chuẩn bị và thời gian di chuyển, mình phải dành đến 12 tiếng một ngày cho việc đi làm. 12 tiếng còn lại thì 6 tiếng để ngủ, 6 tiếng cho tất cả các công việc khác trong ngày. Nhiều khi mình cảm thấy rằng mình phải chiến đấu giữa việc giờ mình nên ăn, hay nên tắm, hay nên làm việc,… vì mình không thể đủ thời gian làm tất cả mọi thứ.
Thời gian thì không chờ mình, nhưng mình lại có quá nhiều thứ cần làm. Nhiều khi mình cũng hơi burn-out khi làm việc từ 6h sáng đến tận 1h đêm vẫn không bao giờ hết việc, vẫn còn deadline này, deadline kia. Thời điểm này, mình cảm thấy rất khó để cân bằng.
Thế nhưng, có những cơ hội, những khoảnh khắc đến trong đời và mình nghĩ rằng mình cần nắm lấy. Thời gian vừa rồi, dù bận, nhưng mọi thứ vẫn rất tốt: mình vẫn đi làm, vẫn hoàn thành mọi thứ, nhưng sức khoẻ thể chất và sức khoẻ tinh thần cũng có hơi đi xuống một chút. Nhưng không sao, mình tin rằng mọi thứ sẽ sớm cân bằng lại. Cuộc đời mỗi người đều sẽ như vậy mà, đều sẽ có những lúc mình phải cố hết sức.
Không! Mình không bao giờ nghĩa rằng mình sẽ làm Youtube toàn thời gian. Kênh Youtube của mình lấy chất liệu từ cuộc sống, nên mình muốn trải nghiệm cuộc sống như một người bình thường: đi làm, đi du lịch, đi công tác, làm việc nọ việc kia, và ghi lại tất cả những điều đó để làm một nguồn thông tin hữu ích cho mọi người.
Ví dụ, với mình hiện tại, mọi người sẽ biết rằng làm truyền thông tại Đức sẽ là làm việc như này, đi xin việc thì sẽ là như kia… Nếu như sau này mình có thay đổi công việc, thay đổi vị trí hay có những trải nghiệm mới, thì đó cũng sẽ là một tư liệu tham khảo cho người khác. Mình cảm thấy như vậy sẽ ý nghĩa hơn việc ở nhà cả ngày làm Youtube, vì có ở nhà cả ngày mình cũng không biết sẽ làm gì.
Thật ra mình vốn không phải một người kỷ luật đâu! Mình là một người khá cảm xúc. Mình lên được video đều như vậy là bởi đó là việc ưu tiên hàng đầu trong cuộc sống của mình.
Những công việc khác mình có thể làm thấy lười làm, ngại làm, nhưng công việc mình thích thì mình lại không bao giờ cảm thấy thế. Được làm việc mình thích, có được thu nhập từ công việc mình thích, lại có rất nhiều người yêu mến ủng hộ. Tất cả tổng hoà lại để mình có thể bền bỉ theo đuổi công việc này suốt 3 năm qua.
Những công việc khác mình có thể làm thấy lười làm, ngại làm, nhưng công việc mình thích thì mình lại không bao giờ cảm thấy thế. Được làm việc mình thích, có được thu nhập từ công việc mình thích, lại có rất nhiều người yêu mến ủng hộ. Tất cả tổng hoà lại để mình có thể bền bỉ theo đuổi công việc này suốt 3 năm qua.
5 năm nữa à, hơi xa nhỉ! Mình của 5 năm trước cũng không nghĩ đến được rằng mình sẽ được như ngày hôm nay, nên cũng khá khó nói.
Mình nghĩ rằng lúc đó, mình sẽ có nhiều hiểu biết hơn, nhiều trải nghiệm cuộc sống hơn. Mình đặt mục tiêu là có thể trải nghiệm nhiều nhất có thể các vị trí khác nhau trong ngành truyền thông. Từ việc nhỏ đến việc lớn, mình sẽ cố gắng trải qua tất cả mọi thứ để có một bộ kỹ năng chắc chắn trong ngành. Đây sẽ là sự nghiệp của mình, dù sau này mình lựa chọn đi sâu vào hướng nào, mình cũng muốn có một nền tảng đủ vững. Đó là những điều mình nghĩ đến tại thời điểm hiện tại. Còn nhiều điều khác mình cũng không kiểm soát hết được, nên có lẽ mọi thứ là từ sự nỗ lực của bản thân thôi.
Gần hơn thì mình cũng đang ấp ủ việc làm merch cho các bạn ở Việt Nam. Nhưng mà, mình không muốn làm kiểu một cái áo phông in chữ Thạch Trang, mà phải là một cái gì chất lượng hơn, kể cả các bạn không biết đến mình cũng có thể dùng được. Vậy nên mình vẫn đang ấp ủ, suy nghĩ về ý tưởng thiết kế. Mong rằng thời gian tới sẽ có thêm nhiều sản phẩm mới gửi đến mọi người.
Mình muốn cảm ơn mọi người vì đã thời gian trong ngày để comment, nhắn tin, xem video của mình, và nhất là dành thời gian cho mình trong thời gian Trang ở Việt Nam vừa rồi. Mình chỉ ở Việt Nam một thời gian rất ngắn thôi nên mình cảm nhận được mọi người đã dành rất nhiều tâm sức và thời gian để khiến những ngày ấy trở nên thật đặc biệt, khiến mình cảm thấy hạnh phúc nhất có thể. Mình sống ngập tràn trong hạnh phúc. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian để khiến cho cô gái này cảm thấy đặc biệt!