emagazine image

Ngay khi sự nghiệp vừa có những bước tiến đáng kể khi góp mặt trong bộ phim đình đám Thiên thần hộ mệnh, hotgirl Salim tuyên bố… theo chồng bỏ cuộc chơi. Và hình ảnh cô nàng với bụng bầu 5 tháng trong những bức hình cầu hôn cũng thông báo luôn về việc hotgirl ngày nào giờ sẽ trở thành một mẹ bỉm sữa.


Sự thay đổi đột ngột từ hình ảnh một hotgirl/ diễn viên đầy hào nhoáng thành một mẹ bỉm sữa “nghiện con” chính hiệu của Salim khiến nhiều người tò mò. Với một người phụ nữ, đứng trước một sự nghiệp triển vọng và lựa chọn lập gia đình, sinh con - vốn đã là một ngã ba đường đầy trăn trở. Với vị trí một hotgirl, một influencer, một diễn viên, ngã ba đường ấy còn phải suy nghĩ nhiều hơn. Nhưng có lẽ với Salim, sự thay đổi đó không quan trọng bằng việc giờ đây, cô đã có một bé Pam dễ thương để dồn hết tình yêu thương vào chăm sóc. Và dù là ngã rẽ nào trong cuộc sống, ta cũng đều có thể khiến nó trở nên đáng nhớ và tuyệt vời.

Quill Cloud


Hiện tại thì tôi vừa nói chuyện với bạn, vừa làm công tác… bò sữa đây! Cuộc sống hiện tại có khá nhiều thay đổi, và sự thay đổi này mang đến cho mình niềm vui và cũng cả những giọt nước mắt nữa. Nhưng không phải vì buồn đâu! Niềm vui và nước mắt bởi những nỗi lo và trăn trở mỗi ngày của… một người mẹ. 

Quill Cloud


Từ một người dậy lúc 9h sáng, bây giờ tôi luôn thức dậy lúc 6h và đi ngủ lúc 11h tối. Nhịp sinh hoạt và đồng hồ sinh học thay đổi kéo theo mọi thứ cũng thay đổi. Trước đây, tôi có thể thảnh thơi thức dậy và đi cafe, ăn sáng đâu đó, thì bây giờ, mở mắt ra việc đầu tiên là phải làm “bò sữa” cho em bé, rồi sau đó là hàng loạt những việc không tên khác đi kèm. Chăm con xong thì đến tiết mục dọn nhà. Thời điểm này thì gia đình tôi không có giúp việc, vậy nên mọi thứ trong nhà đều do tôi đảm nhiệm. Hiện tại, tôi chưa thấy có thời gian nào nghỉ ngơi ngoài giấc ngủ trưa và tối. Một mẹ bỉm sữa chính hiệu chứ không phải “chill chill” như trước đây nữa rồi.

emagazine image

Quill Cloud


Chắc có lẽ đấy cũng là một năng khiếu.

Quill Cloud


Có rất nhiều những cảm xúc xen lẫn trong tôi khi biết mình có Pam. Tôi thậm chí còn khóc, khóc vì bất ngờ. Thật sự tôi nghĩ rằng việc có con là một mối duyên trời cho. Khi biết mình đang mang thai, tôi thấy hạnh phúc, nhưng lại lo lắng tột độ vì chưa có một sự chuẩn bị gì cho việc chăm sóc con cái. Thế nên cảm giác tiếp theo là… hoảng sợ. Bây giờ mình mới bắt đầu nạp kiến thức thì có đủ không? Mình chuẩn bị ăn uống thế nào trong thời gian bầu? Mình có đủ trải nghiệm để chăm sóc con không? Quá nhiều sự thay đổi, quá nhiều sự lo nghĩ, cộng với cảm giác bất ngờ và những cảm xúc không tên. Chắc tôi sẽ mãi không thể quên được cái khoảnh khắc đấy.

emagazine image

Quill Cloud


Tất nhiên là “bố đứa bé” rồi! Bố đứa bé phải chịu hoàn toàn trách nhiệm cho việc này! Cảm giác của bố đứa bé khi đó là rất vui và hạnh phúc, cứ toe toét cả ngày thôi.


Quill Cloud


Vâng, đúng là như vậy. Sau khi khóc lóc vì lo lắng và thông báo rồi thì tôi cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.


Quill Cloud


Sự thay đổi đấy đến với tôi một cách bất ngờ, bản thân tôi cũng suy nghĩ rất lâu và đối mặt với rất nhiều lo lắng khi phải xoay chuyển cuộc sống của mình. Đúng như chị nói, khi vừa mới có một thành quả trong sự nghiệp thì việc phải gác lại để lo cho gia đình đòi hỏi rất nhiều những trăn trở. Thế nhưng tôi hiểu rằng mình cần phải tích cực đón nhận những điều mới mẻ đang đến với cuộc sống của mình. Có thể là hiện tại, ta phải dừng lại con đường đang đi một cách dở dang. Nhưng biết đâu, lối rẽ sang con đường mới này lại tốt hơn cho mình thì sao? Không, không phải “biết đâu”, mà là chắc chắn phải như thế. Đó là con đường đã định đoạt là dành cho mình rồi, ta cần đón nhận và bước tiếp trên con đường ấy, nỗ lực hết mình và tận hưởng hành trình mới này. 

emagazine image

Quill Cloud


Thật sự là có, chị à. Khi một thứ mới mẻ ập đến mà ta chưa có một kiến thức hay sự chuẩn bị gì, thì đương nhiên ta phải đặt nó lên bàn cân. Nhưng lên bàn cân rồi thì cũng… đâu để làm gì đâu? Thậm chí, suy nghĩ nhiều lại ảnh hưởng tới em bé. Và chính vì việc sợ ảnh hưởng đến con nên tôi đã gác lại mọi suy nghĩ của mình, quyết định rằng: Ok! Mình cần phải tích cực hơn.


Nhưng thật ra những suy nghĩ ấy cũng chỉ lóe lên chút xíu thôi, bởi tôi đã vui vẻ đón nhận vai trò mới này của mình. Những lo âu ấy đến và đi chỉ trong vài khoảnh khắc. Có được Pam là điều tôi cảm thấy thật sự hạnh phúc, như thể giờ đây tôi đã có mọi thứ trên đời.


Quill Cloud


Nỗi sợ lớn nhất của tôi là sợ mình không đủ kiến thức để chăm con. Tôi hoàn toàn… mới trong lĩnh vực này, là một tờ giấy trắng và chẳng có một kiến thức gì trong đầu. Trước đây tôi vốn thích chơi với em bé, thích nô đùa và bế ẵm trẻ con. Nhưng để nói về kiến thức để nuôi dạy con thì… nó vô vàn lắm chị à.


Bây giờ Pam đã được 6 tháng, tôi có thể sẵn sàng chia sẻ mọi thứ trong kinh nghiệm của mình với những bà mẹ khác. Tôi thậm chí đã trở thành Google cho rất rất nhiều người. Bạn tôi năm nay cũng sinh con, hỏi cái gì tôi đều… trả lời vanh vách, một điều mà trước đây tôi vốn nghĩ rằng mình không thể làm được. Thậm chí bây giờ được hỏi tìm bác sĩ ở quận nào, tôi cũng trả lời được. Tự cái bản năng làm mẹ khiến tôi đào sâu tìm hiểu mọi thứ, biết và nạp vào đầu để ghi nhớ chứ không chỉ để đấy. Trước mắt thì tôi sẽ có một hành trình mới với con, đó là hành trình ăn dặm. Tôi đang bắt đầu thu nạp rất nhiều kiến thức để chuẩn bị đến giai đoạn này và hy vọng Pam sẽ hợp tác để mọi thứ không biến thành một cuộc chiến.

emagazine image

Quill Cloud


Tôi không thấy xấu đâu mà chỉ thấy chưa hoàn hồn. Tôi cứ ngơ ngác tự hỏi: “Sao mình lại đẻ được nhỉ? Ơ vừa đẻ à? Tôi không tin được là mình vừa sinh ra một đứa trẻ. Ôi bụng đã xẹp xuống rồi này! Sao mình có thể… amazing như thế được nhỉ!” Chiều hôm đấy tôi còn định đi cà phê, còn hẹn hò bạn bè, vậy mà bây giờ vừa vào viện, hơi đau một tí thôi mà đã đẻ xong rồi! Thế là cuộc đời thay đổi từ đây!


Khi thấy con, tôi không khóc nổi, không khóc tí nào cũng vì sự ngỡ ngàng này. Chỉ trong cái chớp mắt, sáng thức dậy là đã sinh con rồi, đã trở thành một người mẹ!


Quill Cloud


Lần đầu tiên tôi rơi nước mắt là khi Pam bị rơi từ trên cũi xuống. Đó đúng là cú shock đầu đời của gia đình. Khi ấy, Pam được hơn 2 tháng. Cũi nhà tôi là loại cũi có bánh xe và hạ được 1 bên thành cũi để ghép vào giường. Tôi lại chủ quan đặt con vào cũi, đi ngủ mà không chốt bánh xe lại. Đêm hôm ấy, cô bé cứ ngọ nguậy kiểu gì mà đẩy được cái cũi ra xa hỏi giường, ngoáy ngoáy một lúc thì rơi tọt xuống. Đúng lúc đó tôi nghe được, sờ tay sang không thấy con đâu. Bật điện lên, tôi thấy con đang nằm dưới đất. Tôi lo thót cả tim. Dù con không khóc mà vẫn ngủ, tôi vẫn tức tốc bế con đến bệnh viện kiểm tra ngay đêm hôm đó. Tôi hoảng loạn thật sự, vừa khóc vừa xin lỗi con - vì sợ, vì lo, vì… shock. Nhưng cũng may là sau việc đó, trộm vía cũng chưa có gì khó khăn để tôi phải rơi nước mắt.


Quill Cloud


Tôi nghĩ là có, và thật sự là người mẹ nào cũng phải trải qua thời gian ấy, nhất là với đứa con đầu tiên bởi có quá nhiều cảm xúc diễn ra. Sinh con xong, mọi thứ trở nên rất khác lạ, bản thân người mẹ cũng nhạy cảm hơn bình thường. Áp lực đến cả từ việc, dẫu có đọc bao nhiêu sách vở, đến lúc con khóc là… quên hết. Lúc đấy lại ú ớ; “Ôi chết rồi, sao con lại khóc? Khóc thế này là sao? Tại sao?”. Sách thì bảo: Nuôi con một thời gian sẽ biết con khóc điều gì. Nhưng đến khi con khóc, người mẹ mới phát hoảng lên là: Khóc thế này thì làm sao mà biết được vì cái gì? Hàng nghìn câu hỏi diễn ra trong đầu. Rồi cả khi mới sinh con mà sữa chưa về, tôi phải đi xin sữa mẹ và kết hợp cả sữa công thức, đó cũng là một giai đoạn vô cùng áp lực. Nhiều khi, chỉ một vài nói vu vơ của người thân thắc mắc về việc sữa chưa về thôi cũng có thể khiến mình buồn và nghĩ rất nhiều. Những câu hỏi vốn rất bình thường, nhưng với sự nhạy cảm và cả những lo lắng, áp lực của việc chăm con - cũng khiến người mẹ rơi vào khủng hoảng và bức bối.

emagazine image

Quill Cloud


Chắc chắn rồi. Nhưng thời điểm hiện tại, tôi quá bận rộn với việc chăm sóc con, ngay cả buổi trò chuyện này cũng đã phải lùi đến vài lần, thậm chí lúc này cũng đang là tối muộn. Tôi nghĩ, phải một thời gian nữa khi mọi thứ ổn định, lịch sinh hoạt của con đi vào nề nếp thì mới có thể thảnh thơi ngồi nhìn lại và chia sẻ. Còn bây giờ, hoàn toàn là… đội bỉm lên đầu chứ không nhớ được gì hết. Hoàn toàn có những ngày tôi không xuất hiện trên MXH, bởi luôn tay luôn chân hoạt động. Tôi muốn mình dành thời gian hoàn toàn cho con. Lúc con chơi thì mình cũng chơi với con chứ không muốn con phải chơi một mình, con ngủ thì mình hút sữa, rửa bình. Cứ thế cả một ngày trời, không còn năng lượng cho việc gì khác.


Quill Cloud


Vâng, tôi… rất nghiện luôn đấy ạ. Tôi nghĩ rằng, tuổi thơ của con chỉ trải qua một lần thôi, vậy nên tôi rất sợ mình bỏ lỡ một giây nào đó. Thời gian trôi qua rất nhanh, những đồ sơ sinh tôi mua cho con từ ngày trước bây giờ con đã chẳng mặc vừa. Rồi nằm ngắm ảnh lại thấy ngày bé nó yêu thế này mà sao giờ… lớn nhanh thế. Con mới 6 tháng, chưa được 1 tuổi mà đã thấy vậy rồi.


Tôi nhớ những ngày đầu tôi cho con nằm cũi, cũng luyện cho con tự ngủ này kia, phải có giờ giấc, tạo nếp sinh hoạt. Nhưng con càng lớn, tôi lại càng chỉ muốn ôm con sang ngủ cùng mình. Người ta cứ lo là nếu cho con ngủ cùng thì sợ con bện hơi mẹ, nhưng hóa ra là mẹ bện con hơn đấy.

emagazine image

Quill Cloud


Có đó chị à. Là một người mẹ, tôi hiểu tất cả những sự lo lắng của những người mẹ khác. Vậy nên mọi thứ mình chia sẻ về bỉm sữa, đồ dùng em bé,.. cũng đòi hỏi tôi phải trang bị nhiều kiến thức hơn. Tôi phải thật sự hiểu biết hơn chứ không chỉ là hiểu biết thường thường thôi được nữa. Tôi cảm nhận trách nhiệm của mình khi chia sẻ, và muốn mình phải có một bộ kiến thức vững vàng để không chỉ là một người mẹ tốt hơn với Pam, mà còn là một người bạn đáng tin của những người mẹ khác.

emagazine image

Quill Cloud


Rất enjoy luôn! Thậm chí, thời gian này tôi còn được ăn thỏa thích, không phải lo nghĩ đến chuyện eo ót giảm cân.


Quill Cloud


Có lẽ là tôi học được sự kiên nhẫn. Thử thách của việc làm mẹ đó là đòi hỏi người mẹ cần giữ được sự kiên nhẫn và tỉnh táo. Đôi khi, ta sẽ hơi bất lực khi thấy con không ăn, nhưng lại chẳng thể làm gì. Vô vàn những thứ khiến ta bất lực, và thế là lại phải dặn lòng cần kiên nhẫn hơn. Con không ăn cũng không được cáu, bởi càng cáu thì mình càng áp lực mà thôi. Ngay cả em bé cũng sẽ cảm nhận được mẹ đang cáu giận hay đang vui. Năng lượng tích cực hay tiêu cực từ người mẹ sẽ truyền sang con mà. Vậy nên càng phải kiên nhẫn và tỉnh táo để con luôn cảm nhận được tình yêu thương và niềm vui của mẹ. Mỗi khi lên các group và diễn đàn của các mẹ, đọc những chia sẻ về việc này lại càng khiến tôi tự nhủ mình phải cố gắng hơn.

emagazine image

Quill Cloud


Chắc có lẽ là biết rằng: Dẫu chuyện gì xảy ra ngoài kia, tôi sẽ luôn có một mái ấm và sự tin tưởng ở bên cạnh. Tôi sẽ luôn có một nơi để nghỉ ngơi, chia sẻ và cảm thấy an toàn. Dù thế nào đi nữa, tôi cũng đã có một gia đình, một mái ấm cho riêng mình rồi, vậy nên mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.


Cảm ơn Salim và chúc bạn cùng gia đình sẽ luôn hạnh phúc và bình yên.

Quill Cloud

CÙNG CHUYÊN MỤC

Theinfluencer.vn là trang thông tin chuyên biệt hàng đầu về lĩnh vực influencer marketing tại Việt Nam - nơi khám phá những câu chuyện độc quyền của người có ảnh hưởng trên mạng xã hội, khai thác những khía cạnh khác về con người mà các Influencer chưa kể ở bất cứ nơi đâu.
Điện thoại: 0984891654 (Mr. Lê Cương) | Email liên hệ hợp tác: hello@theinfluencer.vn | Email liên hệ dịch vụ booking KOL: request@thealist.vn
NEWSLETTER SIGN UP
ĐỪNG BỎ LỠ
Special Interview
TikTok Rising
5W1H
Rising Star
Truth Be Told
Case Study
Đơn vị quản lý vận hành: CTCP The A List Việt Nam | Mã số thuế: 0109120150 | Giấy phép thiết lập MXH số 487/ GP-BTTTT, ký ngày 29/07/2021 | © Copyright The Influencer 2024 All Rights Reserved
Powered by Blakaa