Quý Somsen: Sẽ luôn có một người tốt hơn nhưng liệu mình cần họ hay cần người đang ở bên?

Là một chuyên gia tư vấn tình yêu, một người host đầy tâm lý trong những podcast về các mối quan hệ và tình cảm, Quý Somsen vẫn luôn khiến người theo dõi mình phải mỉm cười vì chuyện tình quá đỗi đáng yêu với người chồng Hà Lan của mình. Một người bạn thân, một tri kỉ, một chỗ dựa vững chãi - điều gì khiến cặp đôi này luôn giữ được những cảm xúc ngọt ngào và chân thành với nhau trong suốt một thời gian dài chung sống?
Happy Meomeo
09/11/2023
Quý Somsen: Sẽ luôn có một người tốt hơn nhưng liệu mình cần họ hay cần người đang ở bên?

Có phải trong tình yêu, càng ôm nhiều nỗi sợ, chúng ta càng khiến tình yêu trở nên mong manh?

Chắc bởi khi mình sợ thì mình sẽ bắt đầu nỗ lực hơn để vun đắp cho tình yêu của mình. Ngày trước tôi từng nghĩ, yêu nhau là phải nỗ lực thật nhiều để ở cạnh nhau. Nhưng nếu sự nỗ lực chỉ đến từ 1 phía nhiều hơn, vô hình trung ta sẽ tạo nên một sức ép cho đối phương và cả sự kỳ vọng từ chính mình nữa. Tôi nhớ trong những mối quan hệ cũ, khi mình nỗ lực mà người ta không nỗ lực như mình muốn, bỗng mình lại tự hỏi không biết họ có yêu mình không ta? Nỗi sợ đó khiến tôi nghĩ họ không có tình cảm sâu đậm với mình, tôi bắt đầu lung lay và nghĩ rằng mình phải đầu tư thêm nữa. Càng sợ, càng thiếu tự tin, tôi càng nghĩ mình không đủ tốt nên có nỗ lực bao nhiêu người ta cũng không yêu mình thêm. Chính sự chênh lệch trong cách 2 người nỗ lực cho tình yêu của họ - theo tôi là điều khiến mỗi người có thể cảm thấy mất tự tin trong tình yêu. 

Nhưng để cân bằng cái cán cân giữa hai người là một chuyện rất khó…

Có một điều tôi đã thay đổi khi sống với chồng của mình hiện tại, đó là khi cả hai nỗ lực, chúng tôi đều nói với người kia rằng mình đang nỗ lực đấy! 

Ngày trước, khi tôi nỗ lực cho mối quan hệ cũ, tôi toàn nỗ lực… âm thầm. Tôi sợ nói ra thì người ta biết được mình đang cố, mình mất giá. Tôi nghĩ ai cho người kia biết rằng mình yêu nhiều hơn là mình ở kèo dưới và chấp nhận để đối phương kiểm soát. Ở thời điểm ấy, việc kiểm soát mối quan hệ của mình đóng vai trò quan trọng hơn việc mình thật sự tận hưởng tình yêu. Vậy nên chỉ khi nào tức quá, bực mình quá, tôi mới nói rằng tại sao tôi đã đầu tư rất nhiều cho mối quan hệ này mà bạn không làm gì hết? Khi ấy, đối phương mới bắt đầu chia sẻ rằng họ cũng đã có những nỗ lực của riêng hộ đấy chứ! Nhưng họ nghĩ như vậy đủ rồi. Và khi tôi thấy sự kỳ vọng của mình phi lý, tôi quay lại trách bản thân. 

Tôi và người chồng của mình bây giờ, thật may là có 2 năm đầu tiên ở chung trong suốt giai đoạn Covid. Chúng tôi có nhiều thời gian để chia sẻ với nhau, làm gì cũng nói cho nhau hết. Cả hai thẳng thắn cho đối phương biết là tình yêu của mình có rất nhiều, nhưng về sự nỗ lực - mỗi người lại có một giới hạn riêng mà nếu muốn thay đổi nó thì phải cần thời gian. Thời gian đầu, tôi vẫn đang trong quá trình chữa lành của mình, vậy nên tôi cũng chia sẻ thẳng thắn với chồng về việc đôi khi cách yêu của tôi sẽ không như cách anh ấy mong đợi. Đôi khi tôi sẽ tức giận, nhưng trong sâu thẳm đó không phải là lỗi của anh ấy mà là bởi những vết thương cũ khiến tôi hành xử một cách vô cớ với anh. 

Tôi từng rất khó chịu chuyện anh thường về nhà buổi trưa vào mỗi ngày đi làm, tôi nghĩ anh không tin và muốn kiểm tra mình. Nhưng nhìn lại, tôi thấy sự bực tức đấy đến từ việc người yêu cũ từng khiến tôi không tin họ và tôi luôn trong trạng thái về nhà giữa chừng khi đang đi học để xem họ có làm gì lén lút sau lưng không? Mình từng có nỗi sợ như vậy, nên bây giờ khi có người khác làm y chang, nó xoáy lại nỗi đau đấy một lần nữa. Ban đầu, chồng tôi không hiểu vì nghĩ rằng anh chỉ về nhà nghỉ ngơi mà tôi lại giận. Tôi nói anh hãy cho tôi thời gian suy nghĩ. Sau đó, tôi viết ra hết những cảm xúc của mình và hiểu rằng tại sao mình hành xử như thế. 

Sau này, mỗi khi bực tức, chúng tôi thường nói chuyện rất nhiều về việc tại sao lại bực? Chứ không chỉ dừng ở đoạn “Em đang bực”. Khi cuộc nói chuyện đi sâu vào những gì ẩn sâu phía dưới, chúng tôi sẽ hiểu vấn đề thật sự đằng sau những cảm xúc tiêu cực. 

Điều gì ở người chồng của Quý khiến bạn nhận ra đây là điều sẽ khiến mối quan hệ này lâu bền?

Tôi có thể liệt kê rất nhiều. Đầu tiên là sự kiên nhẫn. Rồi anh cũng là người đầu tiên khiến tôi cảm thấy anh cực kỳ tốt bụng. Anh làm mọi thứ chỉ vì thích làm nó và tốt bụng và vô tư như vậy. Đằng sau mọi quyết định đều không hề ẩn chứa một mục đích gì sâu xa cho riêng bản thân mình. Ngày trước, tôi cứ nghĩ rằng một người muốn thành công hay ở một vị trí như của chồng mình, hẳn phải biết tính toán dữ lắm. Nhưng chồng Quý thật sự rất đơn giản. Anh chỉ làm đúng một việc, đi làm rồi về nghỉ ngơi. Gặp anh rồi, tôi mới thấy rằng, hóa ra mình cũng có thể thành công và sống một cách nhẹ nhàng như vậy. 

Chồng tôi cũng là một người rất chịu khó lắng nghe. Khi cãi nhau, anh sẽ luôn im lặng để tôi nói cho hết. Sau đó sẽ hỏi rất nhiều, hỏi đến phát bực vì chính mình cũng không có câu trả lời. Một điều nữa, anh là người rất hy sinh cho gia đình. Tôi nhìn thấy ở cách anh đối xử với ba mẹ và em trai, cách anh nói và nhìn nhận với bạn bè của mình. 

Đấy là ở phía anh ấy, còn ở phía của Quý thì sao! Điều gì ở Quý là “thành phần” khiến mối quan hệ này trở nên bền vững?

Chồng Quý nói Quý rất… hài hước. Tôi thì không có mục đích là cố trở nên hài hước, nhưng bằng một cách nào đó, những gì tôi nói đều khiến anh ấy cười. Anh nói rằng đi làm một ngày mệt mỏi, chỉ cần về nói chuyện với tôi là thấy… mắc cười. 

Đơn cử như việc ngày xưa khi qua bên này, tôi vẫn quen kiểu phát âm tiếng Anh của người Việt, đôi khi nó không thật sự chuẩn do cách học từ xưa ở trường. Một thời gian tôi tìm cách thay đổi cách phát âm ấy, và chồng tôi cản lại vì cho rằng đấy không còn là tôi nữa, anh đang thích kiểu phát âm kia mà! Mỗi lần nghe tôi phát âm như thế, anh cười từ sáng tới tối và rất thích thú. Khi ấy, tôi mới phát hiện ra rằng mình chỉ cần là chính mình thôi và thế là tôi cứ thả mình, vô tư hết sức, nói những gì mình nghĩ và anh hoàn toàn ủng hộ.

Cái thứ hai mà anh luôn nhắc lại với tôi, đó là anh trân trọng cách tôi cho anh thấy những vẻ đẹp của sự đơn giản. Tôi là người tò mò, biểu cảm của tôi với những gì xảy ra đều rất mạnh. Ở Hà Lan 2 năm đầu tiên, có một ngày nọ, tôi đi qua một căn nhà ở trong khu với rất nhiều lá được lấp trên các mảng tường, tôi trầm trồ và la lên như đứa con nít. Chồng tôi thấy vậy thì lạ lắm, tại anh ấy ở đây mười mấy năm rồi cũng thấy nó bình thường à. Nhưng tôi la làng vậy nên anh cũng nhìn lại và thấy nó… đẹp thiệt. Hay một lần nọ, khi đang đi trên đường thì có một đàn vịt đi qua và phải phanh xe lại, anh thì rất bực tức vì đang phải đi gấp. Tôi thì lại trầm trồ ngắm nghía: “Trời ơi, mấy con vịt dễ thương quá. Anh có thấy mình may mắn khi được gặp một đàn vịt băng qua đường không?”. Qua nhiều lần như vậy, anh nói rằng, nhờ ở bên cạnh tôi, anh nhìn thấy được những điều anh vẫn bỏ qua trong cuộc sống hàng ngày, thay đổi góc nhìn và nhìn mọi thứ bằng lăng kính vui tươi hơn. 

Điều thứ 3 chắc là bởi tôi cũng hỗ trợ chồng mình rất nhiều trong công việc. Ngày trước ở Việt Nam, tôi cũng làm bộ phận HR, vậy nên mỗi khi chồng tôi cần phỏng vấn nhân viên hay xem CV, review lại quá trình làm việc… đều thường hỏi tôi ý kiến. Tôi cũng sẽ chỉ chia sẻ mọi việc ở góc nhìn của mình thôi. 

Một điểm nữa thì chồng tôi hay khen tôi đẹp lắm. Ngày xưa, tôi không tự tin vào ngoại hình của mình tí nào. Nhưng từ ngày sống với chồng đến giờ, tôi tự tin xuất sắc. Ngày nào anh cũng kêu: “Trời, sao em đẹp quá!”. Rồi mỗi khi tôi cho chồng xem những hình ảnh của vẻ đẹp châu Á tiêu chuẩn, anh hốt hoảng không cho tôi sửa một nét nào hết, không thì sẽ chia tay. Điều đó cũng khiến tôi cảm thấy tự tin với bản thân mình nhiều lắm. Bây giờ, tôi rất thoải mái và yêu cái phiên bản này của chính mình.

Có một tình yêu đẹp như mơ, vậy đã bao giờ hai người tranh cãi nảy lửa đến mức đưa mối quan hệ tới bờ vực?

Chưa đâu, nếu là bờ vực thì chưa. Suốt 4 năm nay, tôi và chồng chưa bao giờ giận nhau lâu. Chúng tôi luôn có 1 kim chỉ nam, dù là có giận nhau tới đâu thì tới lúc ngủ là hai đứa… hết giận. 

Tôi nói với chồng: Em không ngủ được nếu tức giận. Lần gần đây nhất tôi phải bực bội là khi nhận được một cái email từ trường, yêu cầu tôi đóng một khoản tiền học phí rất lớn trong khi tôi đã đóng một khoản chi phí trước đó rồi. Tôi lại không rành tiếng Hà Lan nên không hiểu được hết bức thư từ trường, vậy nên tôi bắt chồng dậy bằng được để đọc cho tôi lá thư đó. Chồng thì lại rất vô tư, nói rằng bây giờ đã 10h đêm, bây giờ anh đi ngủ rồi mai dậy sẽ đọc. Tôi không chịu được nên dựng anh dậy và nói chuyện nghiêm túc với anh về việc này. Tôi vốn là người không thích nhờ vả, vậy nên khi nhờ ai đó, hãy hiểu rằng tôi thật sự rất cần sự giúp đỡ. Cuối cùng, anh cũng nhường và giúp tôi viết email xong. Khi ấy, tôi mới xin lỗi vì luôn muốn mọi việc phải giải quyết nhanh nhất có thể, và dù việc này không quan trọng với anh, nhưng lại rất quan trọng với tôi. Nghe vậy rồi, anh cũng xin lỗi ngược lại tôi vì anh không hiểu đúng tầm quan trọng của việc đó. 

Thường mỗi cuộc cãi nhau của chúng tôi sẽ kết thúc như vậy, cuối cùng cả hai sẽ cùng nhau xin lỗi. Trong câu chuyện kia, lẽ ra ở vai trò của anh, anh không cần xin lỗi tôi đâu. Nhưng anh tôn trọng và sợ rằng tôi không thấy được sự nỗ lực và thấu hiểu của anh, nên anh xin lỗi để tôi hiểu rằng anh đã hiểu tình huống này rồi, và nó sẽ không lặp lại. 

Vậy bên cạnh việc dù cãi nhau tới cỡ nào thì cũng sẽ làm hòa trước khi đi ngủ, 2 người còn những luật lệ nào của riêng mình nữa không? 

Chúng tôi luôn nhắc nhau phải luôn ngồi xuống nói chuyện, và khi cần ra một quyết định sẽ phải làm việc đấy cùng nhau. Tôi với chồng bây giờ - khác với những mối quan hệ trước đây - không có gì phải giấu diếm. Với những chuyện quá khứ, chúng tôi không dành thời gian để kể mọi thứ đã từng thế nào, nhưng mỗi khi có chuyện gì liên quan tới quá khứ thì đều sẵn sàng thẳng thắn chia sẻ. Nếu ở với một người mà còn không dám kể một chuyện gì đó thì liệu 2 người còn có thể tin tưởng để sống chung được hay không? 

Khi yêu nhau, có khi nào sự ghen tuông xuất hiện? 

Chắc là ở giai đoạn khi hai người mới sống chung. Khởi đầu, anh là người thương tôi nhiều hơn, còn tôi lại không chắc đây có phải người sẽ sống cùng mình đến cuối cuộc đời? Anh luôn muốn ở cạnh tôi và điều đấy khiến tôi đôi khi bực bội bội vì cũng cần không gian riêng mà. Thỉnh thoảng, anh cũng lo tôi có người khác, bởi khi mới biết nhau tôi cũng khá… lăng nhăng. Anh chưa bao giờ kiểm soát mà chỉ nói rằng: “Mối quan hệ của chúng mình, anh chỉ muốn có 2 người. Và nếu có người khác xuất hiện, anh sẽ đau đến không chấp nhận được”. Nghe xong, tôi cũng thấy không thể làm một người thương mình lại tổn thương đến vậy. 

Bản thân Quý thì sao? Nỗi sợ lớn nhất của Quý trong chuyện tình này là gì?

Có thể từ mối quan hệ cũ, mình đã từng sợ rất nhiều, mình đã từng tự dặn mình là khi yêu ai đó mình sẽ… bất cần. Nhưng sự bất cần đó đôi khi khiến chồng mình tổn thương. Ban đầu thì cũng hay đấy, nhưng càng về lâu dài thì sự bất cần phải chuyện thành sự tự tin vào bản thân và mối quan hệ của mình. Bất cần đôi khi là bỏ qua cảm xúc của đối phương và tập trung vào bản thân mình quá nhiều, mình chỉ đang xây dựng mối quan hệ cho chính mình thôi. Kiểu: Cuộc sống của tôi còn dư 20% nên cho bạn vào ngồi ké đó. 

Sau 1 năm yêu và ở bên nhau, tôi đã thay đổi rất nhiều. Tôi quan tâm đến cảm xúc của anh hơn và biết rằng người này sẽ không bao giờ làm gì khiến mình tổn thương. 

Yêu nhau được bao nhiêu lâu thì Quý biết đây là The one? Quý có tin vào việc chúng ta đều có một The One trên đời?

Tôi nghĩ là sẽ có rất nhiều The One, nhiều người chứ không chỉ một người duy nhất. Quý và chồng từng nói về chuyện này với nhau, rằng: “Chúng ta rất may mắn vì có thể gặp nhau vào thời điểm này. Nếu gặp nhau 10 năm trước, hẳn chúng ta chẳng bao giờ nói chuyện với nhau. Vậy nên việc mình có kiếm được the one không thì tôi không chắc. Biết đâu đến một thời điểm nào đó, tôi và anh sống đủ lâu, may mắn thì có thể đi tới hết cuộc đời nhưng nếu mối quan hệ này dừng lại, tôi vẫn tin rằng sẽ có một mối quan hệ tiếp theo. 

Còn tất nhiên ở thời điểm này, tôi nghĩ rằng chồng mình là The One, là người duy nhất dành cho mình. 

Tức là The One có thể thay đổi theo từng thời điểm, theo sự trưởng thành của mình phải không?

Chính xác. Tôi từng nói với anh ấy rằng: “Sẽ luôn có một Quý tốt hơn dành cho anh và sẽ có một anh tốt hơn dành cho Quý”. Nhưng liệu chúng ta có cần người tốt hơn đó không? Hay mình cần người trong hiện tại và tụi mình cảm thấy thoải mái với nhau? Chúng tôi đều nói rằng chúng ta cần người hiện tại còn tương lai thế nào thì không biết, đừng đặt một điều gì là duy nhất. Thậm chí, chồng tôi còn từng nói rằng: Lỡ mai mốt anh qua đời trước, điều anh mong nhất là em sẽ yêu được một người tiếp theo chứ đừng dừng lại ở mối quan hệ này. Tôi nghe rồi thấy cảm động vô cùng vì cảm nhận được một tình yêu không vị kỷ từ anh. 


Cảm ơn Quý về buổi trò chuyện này và chúc Quý sẽ thật hạnh phúc với tình yêu của mình.

MỚI NHẤT

banner
Theinfluencer.vn là trang thông tin chuyên biệt hàng đầu về lĩnh vực influencer marketing tại Việt Nam - nơi khám phá những câu chuyện độc quyền của người có ảnh hưởng trên mạng xã hội, khai thác những khía cạnh khác về con người mà các Influencer chưa kể ở bất cứ nơi đâu.
Điện thoại: 0984891654 (Mr. Lê Cương) | Email liên hệ hợp tác: hello@theinfluencer.vn | Email liên hệ dịch vụ booking KOL: request@thealist.vn
NEWSLETTER SIGN UP
ĐỪNG BỎ LỠ
Special Interview
TikTok Rising
5W1H
Rising Star
Truth Be Told
Case Study
Đơn vị quản lý vận hành: CTCP The A List Việt Nam | Mã số thuế: 0109120150 | Giấy phép thiết lập MXH số 487/ GP-BTTTT, ký ngày 29/07/2021 | © Copyright The Influencer 2024 All Rights Reserved
Powered by Blakaa