Phương Nam cùng bố Trung Kiên: 12 năm đưa đón & “tấm lưới an toàn” của một content creator

“Nếu con đã chọn thì cứ làm tới cùng, miễn là con nghiêm túc và có trách nhiệm".
Eloise
18/06/2025
Phương Nam cùng bố Trung Kiên: 12 năm đưa đón & “tấm lưới an toàn” của một content creator

Mối quan hệ giữa bố và con trai trong gia đình thường được miêu tả bởi những tính từ như xa cách, kiệm lời, luôn nguyên tắc, khô khốc và ngắn gọn. Đi ngược lại định kiến đó, kênh TikTok của Ngôi Sao Phương Nam ghi lại những hình ảnh thân thiết, dịu dàng và đầy yêu thương của bạn và gia đình, trong đó có bố. Giữa Nam và bố Trung Kiên tồn tại một sự thân thiết “lạ lùng”, một tình cảm dịu dàng, trìu mến - người này hiểu thói quen ăn uống của người kia, người kia sẵn sàng thức tới 1 giờ sáng chỉ để quay cho xong nội dung của người này. 

Là nhân vật tiếp theo trong chiến dịch Tỏ tình Cha, cuộc trò chuyện giữa Nam và bố Kiên mở ra những góc nhìn hiếm có về tình cảm cha – con, từ sự đồng hành thầm lặng của cha đến những mâu thuẫn rất thật trong từng cột mốc cuộc đời con. Hy vọng qua đó, độc giả có thể bắt gặp những hình ảnh rất đỗi quen thuộc và nhận ra rằng, tình cảm giữa cha và con trai cũng có thể dịu dàng theo một cách rất riêng. 

Chắc chắn là giữa cha và con luôn có những khoảnh khắc vui vẻ. Hai bố con có thể chia sẻ một kỷ niệm vui hoặc một tình huống hài hước nào mà hai người đã trải qua cùng nhau gần đây không?

Bố Kiên: Kỷ niệm vui thì không phải lúc quay TikTok đâu (cười). Vừa rồi, tôi và Phương Nam rủ nhau xuống phố Tràng Tiền ăn kem. Trùng đúng ngày Hà Nội rước Xá lợi, phố đông nghịt, xếp hàng mãi không tới lượt, cuối cùng hai bố con đành về tay không. Trời nóng như đổ lửa nhưng tôi vẫn cảm ơn Nam vì đã rủ bố đi  ‘giải nhiệt’ mặc dù tôi biết mục tiêu chính của bạn ấy là tranh thủ quay clip.

Phương Nam: Thú thực hôm đó hai bố con mình đi quay là chính, ăn kem chỉ… phụ thôi. Ai ngờ đúng ngày rước Xá lợi, kế hoạch ‘toang’ hoàn toàn, clip chưa kịp bấm máy đã phải cất đi. 

Khoảnh khắc nào bác cảm nhận rõ nhất sợi dây gắn kết giữa cha và con?

Bố Kiên: Tôi cảm nhận được sự gắn kết cha - con ấy từ lúc mẹ Nam mang bầu, nhưng phải đến giây phút con chào đời mới thật sự vỡ oà. Suốt ca sinh tôi hồi hộp lắm, rồi thở phào khi bác sĩ bế Nam ra — hoá ra con cũng… đẹp trai phết!

Phương Nam: Ơ, bố từng bảo lúc mới sinh con vừa đen vừa đỏ còn gì, giờ lại khen đẹp trai à?

Bố Kiên: Thì lúc đó con đỏ au thật, nhưng vẫn có nét giống bố, thế nên hạnh phúc lắm!

Nam thì sao, bạn nghĩ tình cảm gắn kết của hai bố con bắt đầu từ đâu? Theo thời gian, điều gì khiến hai bố con hiểu nhau hơn?

Phương Nam: Vì hai bố con đã thân thiết sẵn nên hồi nhỏ mình chẳng nghĩ gì nhiều. Mãi tới năm nhất đại học, phải xa nhà nhiều ngày, lần đầu mình cảm thấy thật sự ‘nhớ bố’. Trở về, mình chỉ muốn ở nhà lâu hơn, gọi ‘bố ơi’ nhiều hơn. Khoảng cách ấy giúp mình nhận ra: Bố luôn lặng lẽ dõi theo, từ chuyện giờ giấc đến món ăn mình thích và nhờ vậy mình hiểu rằng, yêu thương của bố không cần ồn ào vẫn rất đỗi bền chặt.

Bố Kiên: Từ lúc lọt lòng đã quấn bố rồi, đêm nào cũng phải ôm bụng bố mới chịu ngủ. Lên tiểu học, sáng tôi đưa đi, chiều lại chạy sang đón, suốt 12 năm học các cấp, cậu ấy chưa từng bị trừ điểm đi muộn. Có lần công việc kẹt khách nên tới trễ nhưng chưa bao giờ tôi “la cà” để con phải đợi. Giờ lớn rồi nhưng con thích ăn gì tôi đều thuộc làu: tôm rang bóc vỏ, sườn chua ngọt, canh chua… Những chuyện nhỏ vậy thôi nhưng là cách tôi giữ sợi dây hai bố con luôn sát cạnh.

Nam hiểu khẩu vị của bố đến đâu? Bạn có 10 giây: liệt kê ba món bố thích nhất!

Phương Nam: Quá dễ, nhưng bố mình thích nhiều món lắm. “Đổi kèo” hé lộ ba món bố ghét nhé, đó là: cháo, lẩu và đồ rán. Chỉ cần tránh ba món ấy là bữa nào bố cũng ăn ngon lành!

Trong gia đình, mỗi người có cách thể hiện tình cảm khác nhau. Bác và Nam có thể chia sẻ một hành động hay lời nói nào mà cả hai cảm thấy đặc biệt, thể hiện tình yêu thương trong gia đình mình không?

Bố Kiên: Từ khoảng mười giờ tối, nếu Nam chưa về tôi cứ mười, mười lăm phút lại nhấc máy gọi: ‘Con sắp về chưa?’ Dù hai giờ hay bốn giờ sáng tôi vẫn chờ, ngồi ghế sofa ngủ gà gật nhưng không thể vào giường khi con chưa về nhà. Chỉ khi nghe tiếng cửa, biết Nam đã về tới nhà, tôi mới yên tâm đi ngủ.

Phương Nam: Mọi người hay nghĩ con trai không tình cảm, nhưng hễ về đến nhà là mình ôm bố ngay, tiện thể… vỗ bụng (cười). 

Nếu gửi gắm một lời dặn về hạnh phúc trong tổ ấm tương lai, bác sẽ nói gì? Và Nam, bạn nghĩ mình sẽ “kế thừa” điều gì từ bố để xây dựng mái nhà riêng?

Bố Kiên: Dù cuộc sống thế nào, điểm khởi đầu vẫn phải là tình yêu chân thật. Khi hai người thực sự thương nhau, cơm sống cũng thấy ngon, nhà nghèo cũng hoá vui. Điều tôi mong nhất là Nam tìm được người ‘yêu và được yêu’ - khi đó, con dâu cũng sẽ là con gái trong nhà. Chỉ cần hai đứa thấu hiểu, sẻ chia, cùng nhau vượt khó, thì mọi sóng gió đều hoá nhỏ.

Phương Nam: Gia đình riêng còn là chuyện tương lai, nhưng có hai điều chắc chắn mình sẽ “khắc cốt ghi tâm” từ bố, đó là sự hết lòng và chung thuỷ. Còn cách vận hành tổ ấm ra sao thì mỗi gia đình một kiểu, mình sẽ để thời gian dạy thêm. Quan trọng nhất là giữ được tinh thần đồng hành, như bố mẹ vẫn làm suốt bao năm.

Cột mốc “làm cha” đã thay đổi bác như thế nào? Bác có thể chia sẻ những khoảnh khắc đặc biệt trong hành trình làm cha mà bác nhớ mãi không?

Bố Kiên: Khi có con, tôi chuyển hẳn sang trạng thái khác: Chi tiêu, thời gian, mọi thói quen đều xoay quanh con. Ngày trước chưa có con thì còn la cà bạn bè hay chi tiêu hơi quá tay cho bản thân. Nhưng có con rồi phải dè sẻn, thức khuya dậy sớm lo ăn – ngủ – học cho chúng, vất vả phết đấy!

Trong cuộc sống, cha mẹ nào sinh con ra cũng đều mong là con có đạo đức, học hành tử tế và có công việc đàng hoàng. Cha mẹ sẽ luôn đồng hành cùng con trên suốt chặng đường ấy, chỉ khi con trưởng thành, có công ăn việc làm ổn định, có nhân cách - đạo đức tốt, bố mẹ mới tạm an tâm. Khi ấy, bố mẹ sẽ đồng hành cùng con theo một cách khác, có thể là dõi theo một cách âm thầm. 

Mọi thứ tình cảm trong đời đều phải vun đắp thường xuyên, giống như cái cây, muốn xanh tốt phải tưới, phải chăm đều đặn, không được bỏ mặc. Tình thương của cha mẹ không đong đếm được, nhưng các con cũng phải nhớ, rồi cha mẹ sẽ già, cây cũng đến ngày muốn nghỉ, không thể phát triển tốt như trước được nữa. Tôi mong các con biết quan tâm đến gia đình, biết rằng lời hỏi thăm ‘Bố mệt không? Bố khỏe không?’ đối với bố mẹ - còn quý hơn cả tiền bạc.

Tôi vẫn luôn nhắc các con: gia đình tốt thì xã hội mới tốt. Từ tiểu học đến đại học, mỗi cột mốc của Nam—lên lớp 1, tốt nghiệp cấp 3, đỗ đại học, lấy bằng thạc sĩ - bố đều xao xuyến, có lúc rưng rưng. Thành quả của con cũng là công sức của cha mẹ. Con cứ cố gắng, bố mẹ cũng cố gắng để trang bị cho con kiến thức, làm người có ích cho gia đình, cho xã hội. Đó là tất cả những gì tôi mong muốn khi làm cha. 

Khi nghe bố chia sẻ, Nam cảm thấy thế nào về vai trò làm cha của bố? Có điều gì bạn học được từ ông?

Phương Nam: Ôi, nói điều này trước mặt bố còn khó hơn bảo ‘Con yêu bố’ nữa—ngại thật! Thành thật mà nói mình nghĩ bố vẫn chưa yên tâm, vì… mình đang thất nghiệp mà (cười).

Một điều thú vị trong gia đình là mình ‘học’ từ bố bằng cách… được phép khác bố. Vì bố lo gần như mọi thứ, mình lại có cơ hội làm khác đi, được phép tự tìm đường của riêng mình. Trong phạm vi bố cho phép, bố sẽ hỗ trợ hết cỡ. 

Bố Kiên: Con thấy điều gì hữu ích cho con thì giữ, chỗ nào bố chưa chuẩn, ví dụ như khi nóng giận chẳng hạn—thì con hạn chế. Bố mẹ cũng lần đầu làm bố mẹ, nên cứ đối thoại với nhau để tốt lên.

Nhắc tới đối thoại, dù là người thân trong gia đình nhưng cũng sẽ khó tránh việc đôi khi gặp thử thách trong giao tiếp và chia sẻ. Trong quá khứ, hai người đã từng gặp khó khăn trong việc hiểu và giao tiếp với nhau chưa? Làm thế nào để hai người vượt qua những khoảnh khắc đó?

Bố Kiên: Có chứ, ví dụ rõ nhất là chuyện chọn nghề, chọn công việc. Tôi từng mong Nam học tài chính cho ổn định, còn bạn ấy cứ mê sáng tạo. Bậc làm cha làm mẹ cũng chỉ biết khuyên rằng, dù làm tài chính, làm kỹ thuật vất vả nhưng ổn định, trong khi sáng tạo nội dung lại “lên - xuống” thất thường. Tuy nhiên, đó là đam mê của con nên chúng tôi cũng không ép. Hay như chuyện tiền bạc, nghề sáng tạo thu nhập bấp bênh nên tôi nhắc con phải tự cân đối, biết tiết kiệm vì sau còn lo cho gia đình nhỏ. 

Chuyện gì cũng vậy, nếu con không nói hoặc chỉ ‘vâng’ rồi không làm, thế nào cũng sinh khúc mắc. Cho nên phải đối thoại—con chia sẻ đam mê, bố trình bày lo toan—gặp nhau ở giữa là xong. 

Khi Nam quyết định theo đuổi con đường sáng tạo nội dung thay vì tìm kiếm cơ hội công việc liên quan đến ngành học, bác đã nghĩ như thế nào?

Bố Kiên: Lúc Nam mới chuyển sang làm sáng tạo, tôi mất ngủ mấy tháng liền. Bạn ấy đi làm công sở thì lương tháng bao nhiêu nhìn là biết, còn bạn làm sáng tạo nội dung - thu nhập lúc có lúc không. Nhiều khi tôi tự hỏi con đang làm gì, làm với ai, thu nhập ra sao. Nhưng Nam bảo: ‘Con đam mê và con muốn thử”. Thú thật với bạn (PV), đam mê này lại không giống cầu thủ hay ca sĩ – những nghề xã hội đã “quen mặt” – nên tôi càng lo. Dẫu vậy, tôi vẫn quyết định tin con và tin rằng, đam mê của con cũng đáng giá như bất kỳ ước mơ nào khác, chỉ cần con nghiêm túc và có trách nhiệm.

Nam có cảm thấy sự ủng hộ của bố đã giúp bạn tự tin hơn trên hành trình sáng tạo của mình không? Và bác cảm nhận ra sao khi thấy con mình phát triển và thành công trên con đường này?

Phương Nam: Thật ra mình luôn lo lắng và trăn trở chuyện biến đam mê thành công việc có thể ‘nuôi’ được bản thân. Nghề sáng tạo nội dung không đều đặn như 8 tiếng văn phòng, thu nhập lúc lên lúc xuống nên áp lực khá lớn. Nhưng mỗi lần mình nản, bố lại nhắc: “Nếu con đã chọn thì cứ làm tới cùng, miễn là con nghiêm túc và có trách nhiệm”. Câu nói đó giống một tấm lưới an toàn - giúp mình dám dồn hết thời gian, công sức vào việc sáng tạo thay vì đứng giữa hai con đường. Nhờ sự tin tưởng của bố, mình tự tin hơn, thậm chí là “lì” đến cùng với cơ hội đang có, dù đôi khi vẫn thoáng lo về tài chính.

Có lẽ việc tham gia các video của Nam cũng là một cách bác thể hiện sự ủng hộ rõ ràng và yêu thương. Hai bố con có thể chia sẻ một khoảnh khắc nào trong quá trình làm việc cùng nhau mà cả hai cảm thấy đặc biệt và ý nghĩa?

Bố Kiên: Có một lần kịch bản Nam đưa chưa hợp với nếp nhà, tôi không đồng ý quay, thế là hai bố con giận nhau một tuần liền. Tôi nói rõ: ‘Nam muốn bố xuất hiện thì sửa kịch bản cho sát con người bố, còn không thì bố không tham gia.’ 

Phương Nam: Đợt đó mình bận đủ thứ, nghĩ cảnh quay chẳng có gì sai trái về mặt đạo đức hay thông tin, chỉ hơi khác bố ngoài đời. Nhưng sau một tuần “chiến tranh lạnh”, mình cũng tự nghĩ lại rằng, video ở kênh của mình mà mình lại bắt bố diễn không giống bố thật thì đâu còn có tính chân thực. Thế là mình sửa, giữ nguyên ‘bố 100 % nguyên bản’. 

Từ đó mỗi lần quay mình ưu tiên việc kịch bản sát với những câu chuyện, thói quen trong gia đình nhất có thể. Dạo này mình ra ngoài quay nhiều nên bố lên sóng ít hơn, nhưng lần nào xuất hiện cũng là phiên bản bố–con chân thật nhất.

Mối quan hệ của hai bố con qua việc sáng tạo nội dung thay đổi như thế nào?

Bố Kiên: Buộc phải đổi chứ. Tôi phải… chiều theo lịch của Nam. Có hôm con về muộn lại cần quay gấp mà tôi vẫn phải dậy sớm đi làm ngày hôm sau nhưng nghĩ ‘không có mình, clip của con không xong’ nên vẫn cố thức để quay hỗ trợ con. Nhiều video chúng tôi làm từ 11 giờ đêm đến 1 giờ sáng.

Phương Nam: Thỉnh thoảng thôi, không phải thường xuyên nha! Hồi đầu bố mẹ nghĩ video của mình chỉ vài người xem, kể cả clip có bố cũng thế. Cho đến một hôm mẹ được người quen gửi cho video của mình, mẹ mở ra thấy hơn một trăm nghìn lượt tương tác — ‘Sao nhiều người thế?’ Từ bữa ấy, quay gì bố mẹ cũng phải lượt quần áo, trang điểm tử tế. Trước cứ tưởng ‘không ai quan tâm’, ai ngờ… (cười).

Là người theo sát hành trình làm nội dung của Nam, bác thấy con trai mình là một nhà sáng tạo nội dung thế nào?

Bố Kiên: Bảo ‘con hát mẹ khen hay’ thì không khách quan (cười), nhưng phải nói Nam làm nội dung có chiều sâu hơn theo thời gian. Bên cạnh đó, tôi vẫn luôn nhắc con: đúng mực, đúng pháp luật, không gian dối, không vi phạm đạo đức. 

Thật ra tôi hiếm khi xem video của Nam, chỉ khi hai bố con cùng quay, chỗ nào lệch là tôi bảo bạn chỉnh ngay. Mong muốn lớn nhất vẫn là Nam sớm có công việc ổn định, để sáng tạo là đam mê thêm thắt chứ không phải tất cả.

Cuối cùng, nếu đây là dịp bày tỏ tình cảm với nhau, bác và Nam sẽ nói gì với đối phương?

Bố Kiên: Tình cha – con mình sẽ chẳng bao giờ phôi phai, chỉ thêm đầy theo năm tháng. Con cứ yên tâm: làm cha mẹ thì lúc nào cũng đau đáu vì con, ‘cá chuối đắm đuối vì con’ mà. Điều bố mong nhất là con mang thật nhiều niềm vui, để bố mẹ còn sống thật lâu mà tận hưởng cùng con.

Phương Nam: Vậy con chỉ xin bố mẹ… sống thật lâu để chứng kiến hết những điều vui con mang tới. À, bố nhớ luôn khỏe mạnh và rủng rỉnh để thỉnh thoảng con còn… xin tiền “đu concert” nhé! (cười). 

Cảm ơn bác Trung Kiên và Phương Nam đã mở lòng chia sẻ câu chuyện “bố con mình” cùng The Influencer nhân dịp đặc biệt này. Mong rằng, trong từng thước phim kế tiếp, tiếng cười và tình cảm cha - con vẫn vang lên rõ ràng trên các nội dung của Nam và cuộc sống đời thường của gia đình mình.

MỚI NHẤT

banner
Theinfluencer.vn là trang thông tin chuyên biệt hàng đầu về lĩnh vực influencer marketing tại Việt Nam - nơi khám phá những câu chuyện độc quyền của người có ảnh hưởng trên mạng xã hội, khai thác những khía cạnh khác về con người mà các Influencer chưa kể ở bất cứ nơi đâu.
Điện thoại: 0393508397 (Ms. Trang Đinh) | Email liên hệ hợp tác: hello@theinfluencer.vn | Email liên hệ dịch vụ booking KOL: request@thealist.vn
NEWSLETTER SIGN UP
ĐỪNG BỎ LỠ
Special Interview
TikTok Rising
5W1H
Rising Star
Truth Be Told
Case Study
Đơn vị quản lý vận hành: CTCP The A List Việt Nam | Mã số thuế: 0109120150 | Giấy phép thiết lập MXH số 487/ GP-BTTTT, ký ngày 29/07/2021 | © Copyright The Influencer 2024 All Rights Reserved
Powered by Blakaa