emagazine image

Gọi là ông bố “tự thân”, vì Lê Minh Ngọc không chỉ đơn thân nuôi con, mà còn… tự thân đưa bé Xoài đến với cuộc sống. Và nếu bạn chưa nhớ đầu đuôi câu chuyện thì: Stylist hàng đầu của showbiz Việt từng khiến tất cả phải xôn xao khi một ngày nọ, anh tuyên bố mình vừa có con bằng phương pháp thụ tinh nhân tạo.


Cởi mở chia sẻ hành trình có con và nhận được rất nhiều sự đồng cảm của cư dân mạng, câu chuyện của Lê Minh Ngọc khiến chúng ta thấy nhiều hơn những góc cạnh của niềm hạnh phúc và tình thân gia đình. 3 năm sau khi bé Xoài đến với cuộc sống, câu chuyện ấy vẫn tiếp tục khiến người ta mỉm cười. Dù là những mẩu chuyện về hành trình nuôi con mỗi ngày của Ngọc, hay là xúc động vì những trăn trở rất chân thành của anh về tương lai, khi con trưởng thành và bắt đầu có những câu hỏi về sự xuất hiện trên đời. Và có lẽ với anh, sẽ chẳng có vấn đề nào quá lớn, chỉ cần ta trao đi cho con thật nhiều tình thương…

emagazine image

Quill Cloud

Điềm tĩnh hơn, thân thiện hơn, và có trách nhiệm.

Quill Cloud

Đúng.


Tôi trước đây là một người hơi… mean, thích hay không thích điều gì là nói thẳng mà chẳng cần khách sáo. Gặp vấn đề, tôi thường sôi sục và điên lên. Bây giờ, trước khi mở lời tôi thường suy nghĩ thật kỹ, để xem liệu mình có nên nói ra hay không? Và nếu nói lời ấy ra, liệu có giải quyết được vấn đề gì hay không? Nếu câu trả lời là không thì nhiều khi tôi sẽ lựa chọn sự im lặng.


Về trách nhiệm, ngày trước thời gian của tôi chỉ dành cho việc đi làm, đi chơi, shopping, du lịch… mọi thứ khiến cho cuộc sống thêm màu sắc. Còn bây giờ, ⅔ thời gian tôi dành cho gia đình và con cái.


Thân thiện hơn thì là bởi tôi từng là một người rất dễ chơi, rất thích kết bạn. Bây giờ vẫn vậy, nhưng tôi biết trân trọng những mối quan hệ xung quanh, tình bạn trở nên cô đọng hơn. Dễ quen, dễ chơi, nhưng mất nhiều thời gian hơn để thân.

Quill Cloud

Tôi nghĩ là do trải nghiệm của mình đó, không hẳn là do có em bé nên mới vậy đâu.


Trước đây khi nghe mọi người nhắc đến ngưỡng 30 tuổi, nào thì đau xương, đau khớp, mệt mỏi, mất ngủ. Dưới 30 tuổi mình nghĩ: Làm gì có chuyện đấy. Mình đi chơi đến sáng, thức đến 6h ngủ cũng được. Thế mà đến 30 tuổi, mọi thứ… thay đổi thật.


Cuộc sống là như vậy, đôi khi nghe người khác nói mình đâu nghĩ rằng đó là sự thật. Nhưng phải đến khi trải nghiệm qua nó, mình mới thấy đúng. Trong đời sống hàng ngày, tôi có may mắn được gặp gỡ những người có nhiều trải nghiệm và kỹ năng sống hơn mình, họ cho tôi nghe những câu chuyện và giúp tôi học hỏi thêm không chỉ trong công việc mà còn là tính cách. Trước đây, tôi trẻ con và nông nổi. Nhiều khi gặp chuyện không thích là tôi sẽ bỏ. Bây giờ, tôi suy nghĩ đắn đo rất kỹ và học cách trân trọng mọi thứ đến với mình.


Chuyện con cái thì giống như một phần của tuổi 30 đấy rồi. Thật ra hồi 18, 20 tuổi, tôi đã rất thích có em bé. Tôi có thể chơi với các cháu hàng giờ mỗi khi gia đình đưa vào Sài Gòn. Hoặc do bản thân tôi vẫn luôn là một chàng trai của gia đình, chỉ là thời điểm còn trẻ tôi chưa nhận ra thôi.


Rồi cột mốc 30 ập đến và thay đổi tất cả mọi thứ. Sức khỏe yếu đi, trầm tính hơn, chín chắn hơn, mọi thứ ở cái ngưỡng “chớm chớm vừa đủ”. Vậy là tôi nghĩ: “Tại sao lại không nhỉ? Mình cũng rất thích trẻ con mà? Nếu có một em bé là con của mình thì thật tuyệt vời đúng không? Vậy là tôi bắt đầu tìm cách để có con.

Quill Cloud

Đúng là như vậy. Trước khi Xoài ra đời, bố mẹ tôi vốn rất khỏe mạnh, lại yêu thương con cháu. Cả nhà đinh ninh rằng chỉ cần 2 mẹ con chăm Xoài là đủ, không cần giúp việc đâu.


Nhưng mọi chuyện bắt đầu phát sinh khi Xoài ra đời. Ban ngày, mẹ tôi luôn là người hỗ trợ chăm Xoài, và buổi đêm tôi sẽ là người chăm vì mẹ đã lớn tuổi, không thể thức quá khuya. Trẻ con mới sinh cứ cách 2 tiếng phải được bú sữa một lần, nếu dùng sữa công thức thì là 3 tiếng vì nhiều dinh dưỡng nên con no lâu hơn. Không đói cũng phải gọi con dậy uống vì nếu không sẽ hạ đường huyết. Giấc ngủ hồi ấy không bao giờ trọn vẹn, một mắt vừa nhắm cho đỡ mỏi, mắt bên kia mở nhìn đồng hồ, nhìn con vì sợ ngủ quên. Sợ đặt chuông hẹn giờ con sẽ giật mình tỉnh giấc.


Trước đấy, tôi là đứa thích đi chơi đêm, thích lê la cafe với bạn bè. Vậy mà chỉ trong có vài tháng ngắn ngủi, xung quanh tôi chỉ còn 4 góc nhà và quanh quẩn với bỉm sữa của con, stress kinh khủng. Lúc đó mới hiểu người phụ nữ khổ sở ra sao, mà thậm chí phụ nữ còn khổ hơn vì họ phải… vắt sữa, rồi áp lực sau sinh rằng mình không còn đẹp đẽ… Tôi nhận ra rằng: Mình tưởng mọi chuyện sẽ ổn và mình sẽ lo được hết. Nhưng không! Đúng 1 tháng sau tôi phải thuê giúp việc.


Dù vậy, giúp việc chỉ làm với gia đình tôi 05 tháng thôi. Sau 5 tháng trở đi là hoàn toàn do gia đình tự tay lo hết.

emagazine image

Quill Cloud

Nỗi sợ lớn nhất của tôi không phải sợ mình không lo được cho con. Tôi sợ nhất sau này con lớn lên sẽ hỏi: “Mẹ là ai?”.


Sau này, tôi vượt qua nỗi sợ ấy. Tôi vẫn giữ kết nối với người cho Xoài gen ở nước ngoài. Nếu một ngày nào đấy con trưởng thành, con muốn tìm hiểu và muốn được chăm sóc họ, tôi cũng sẽ thấy rất thoải mái và cởi mở với con. Sẽ có những người nhận gen là xong thôi, còn tôi thì rất cởi mở với việc cho Xoài biết về nguồn gốc của mình. Tôi không cần họ hỗ trợ về mặt nuôi dạy con cái, nhưng nếu Xoài có nhu cầu tìm hiểu thì đó là lựa chọn của Xoài, và tôi sẽ làm điều con muốn chứ không hề cấm cản.


Nỗi sợ thứ hai lại là câu hỏi của tôi: “Liệu rồi đây con có yêu thương mình không?”


Nỗi sợ đó khiến tôi phải thay đổi tư duy của chính mình. Tôi hiểu rằng để con cái yêu thương mình là do chính cách mình đối xử với con. Không chỉ mình tôi đâu, phụ nữ nói chung là vậy: Khi con ra đời, ta được chính thức ẵm bồng con trên tay và cho con ăn thì mới cảm nhận được tình yêu thương dâng trào hơn khi con ở trong bụng. Tôi từng nói chuyện với một người bạn, anh ấy nói một câu thế này: “ Khi mình yêu con hoặc yêu bất cứ ai khác trên đời, ta yêu thật lòng, yêu thật nhiều, thì chính con và cả những người đó cũng sẽ cảm nhận được tình yêu thương của ta. Vậy nên đừng vội lo lắng chuyện sau này họ sẽ đối xử với mình thế nào, hãy cứ yêu thương trọn vẹn trước đã.”

emagazine image

Nhưng tôi cũng nghe đâu đó mọi người nói rằng, họ sợ nếu con giữ liên lạc với mẹ thì người mẹ sẽ chẳng muốn rời.


Việc đó lại là một phạm trù khác, bởi đó là những đứa trẻ được sinh ra bằng gen (trứng) của họ. Còn với trường hợp bố con tôi, Xoài hoàn toàn được ra đời bằng hình thức thụ tinh nhân tạo.


Thế nhưng, tôi vẫn giữ kết nối với người đã cho Xoài gen. Chuyện này giống như việc khi bé gái ra đời, bệnh viện sẽ bấm lỗ tai luôn. Với tôi thì chuyện đó không cần thiết, giống con trai hay con gái cũng được, miễn sao là con mình. Còn chuyện bấm lỗ tai hay muốn làm gì tới con thì hãy để con tự quyết định. Tôi không muốn mình là người thay con quyết định mọi việc từ lớn đến nhỏ. Vậy nên sau này, tôi sẽ luôn hỏi: Con thích gì? Con muốn làm gì? Con thích đi đâu? Khi trưởng thành, mỗi người sẽ có cá tính và nhu cầu khác nhau trong cuộc sống, tôi sẽ hiểu và tôn trọng mọi quyết định của con.


Vậy nên sau này, dù con biết mình là ai, đến từ đâu, con có nổi tiếng hay không, tôi vẫn muốn con sẽ tôn trọng mình, bởi tôi cũng đã như vậy với con mà.

emagazine image

Quill Cloud

Bắt đầu từ 3 tuổi trở lên, trẻ con bắt đầu có những câu hỏi của riêng mình. Mới đây thôi, tôi share một bài post đi mua 1 cuốn sách: “Hỏi đáp cùng em”. Cuốn sách đó giải đáp tất cả những câu hỏi của trẻ con về cuộc sống: Gấu ngủ đông thế nào? Bóng đèn được phát minh ra sao? Tại sao trời lại mưa? Vì sao đèn lại sáng?


Tôi bắt đầu đọc những câu chuyện đó cho con, tôi muốn khi con có nhu cầu hỏi thì tôi sẽ thành thật. Tôi muốn xây dựng cho con thói quen tiếp nhận thông tin một cách logic. Sau này, nếu con muốn, tôi sẽ tôn trọng con hoàn toàn. Khi con 18 tuổi, con sẽ tự quyết định mọi chuyện và tôi không có nhu cầu giấu diếm. Bởi khi ta đã xác định đây là một mối quan hệ tôn trọng lẫn nhau, thì khi hai người cùng rõ ràng và thẳng thắn như vậy sẽ là cách tốt nhất để cả hai có thể gần gũi và chia sẻ với nhau nhiều hơn.

emagazine image

Quill Cloud

Tôi thì… không. Tôi đâu phải một người đẹp đẽ gì đâu mà cố gắng trở thành một hình mẫu? Tôi chưa từng có suy nghĩ rằng mình phải giống một ai đó trên đời. Tôi là người đơn giản thôi, trong công việc, tôi sẽ luôn cố gắng làm tốt hơn ngày hôm qua. Thế nên trong việc dạy con tôi cũng sẽ như vậy, cái nào chưa được thì mình tìm hiểu thêm. Tôi thích đọc xem, thích xem phim, thích được lắng nghe những câu chuyện và được truyền cảm hứng. Tôi cứ nhìn xung quanh, quan sát những người bạn dạy con thế này hay đó - vậy là tự đúc kết lại để dạy con mình ra sao.


Thật ra với Xoài, trong suốt thời gian nuôi dạy, không phải lúc nào mọi thứ cũng êm đẹp. Xoài cũng cho tôi không ít lần thót tim. 3 năm chăm Xoài, có những lần Xoài sốt cao tôi phải bế vào viện cấp cứu. Hay lúc 2 tuổi, Xoài phải vào viện mổ vì nang thần kinh bị tắc, tôi cứ đứng hoài ngoài phòng mổ chờ con. Vậy mà bạn biết không, trong quá trình ấy, Xoài rất vui vẻ, tự nằm trên ghế, tự ngồi lên giường. Tôi là người rất sợ máu, trước khi vào mổ có lọ thuốc sát trùng mùi tanh như máu, tôi phải tắm và tiệt trùng hết cho con trước khi xe đến và đưa Xoài vào phòng. Các cô chú bác sĩ nói con tạm biệt ba đi, vậy là nó vẫy tay chào bye bye. Vào phòng mổ, nhìn Xoài bị gây mê mà trên người chằng chịt dây rợ, tôi hiểu cảm giác xót con thấu tâm can là thế nào. Chờ con bên ngoài, lần đầu tiên tôi khóc vì thương con quá. Vậy mà lúc mổ xong, tôi hỏi con có đau không? Nó chỉ tay vào chỗ truyền dịch vì cái kim tiêm to quá, chứ chẳng kêu đau ở vết mổ.


Tôi nghĩ có thể do bản năng Xoài là một đứa trẻ tích cực, nhưng chính bởi mình luôn tạo cảm giác con được an toàn và vui vẻ, dạy con hãy nhìn mọi thứ như vậy, nên mọi vấn đề với nó cũng nhẹ nhàng hơn. Thật ra nhiều khi ta không biết trước được chuyện sẽ như thế nào, nhưng quan trọng là mình có đủ bản lĩnh để trải qua cùng con hay không. Làm sao có bố mẹ nào là không yếu mềm với những chuyện xảy ra với con mình? Nhưng thể hiện thế nào cho con thấy yên tâm và không sợ hãi, không buồn vì sự luống cuống của mình - lại là cái mà bố mẹ cần học. Mọi cảm xúc tiêu cực hãy chỉ để một mình mình biết thôi, và tất cả đều do cách mình truyền năng lượng tới con ra sao và dạy con đương đầu.

emagazine image

Quill Cloud

Chắc có lẽ là sự kiên nhẫn, kiên nhẫn rất nhiều.


Khi nói chuyện với con, tôi cần nhiều thời gian hơn để cùng con chia sẻ. Đón con đi học về, tôi sẽ chào con, rồi hỏi hôm nay con đi học có vui không, từ đấy nghe những câu chuyện trong ngày của Xoài. Một ngày nọ, Xoài đi học ở trường mới, về nhà buồn rười rượi. Khi được hỏi, Xoài nói buồn vì bị bạn đánh, bạn dành đồ chơi. Tôi mới chợt nhớ ra là Xoài nó cũng ghê gớm lắm, ai mà đánh được nó! Vậy là lại gọi điện cho cô hỏi về mấy vết trầy trên tay và hỏi cả con của bạn tôi học cùng Xoài. Thực hư sự tình là: 2 bạn giành đồ chơi của nhau, Xoài đánh bạn trước, bạn đánh lại. Rồi hai đứa đuổi nhau trong lớp!


Đó là một chuyện nhỏ thôi nhưng nó dạy tôi rằng mình phải kiên nhẫn rất nhiều. Tôi nghe từ phía con, rồi nghe lại cả từ phía người khác, để rồi cuối cùng giải thích với con thế nào là đúng, thế nào là sai. Tôi học cách lắng nghe nhiều hơn, từ chuyện con thích gì, con muốn gì, mọi chuyện với con thế nào. Phải là một người cha thấu đáo, tôi mới có thể hiểu con mình và từ đó chia sẻ với con những câu chuyện trong cuộc sống.

Quill Cloud

Suốt ngày. *cười*


Xoài là một đứa trẻ rất cá tính. Từ 2 tuổi, dù biết hết tất cả các màu sắc rồi, nhưng Xoài chỉ chọn quần áo toàn màu đen thôi, vì nó thích thế. Ngay cả vẽ tranh, nó cũng sẽ chỉ chọn màu đen để vẽ.


Tôi thì dù con thế nào, tôi vẫn luôn lấy việc tôn trọng con là quan trọng nhất. Đôi lúc cũng… điên chứ, Xoài ăn chậm, nuốt lâu, nhiều khi stress luôn chỉ vì việc ăn của Xoài.

Quill Cloud

Không đâu! Tôi nuôi con rất dễ dàng. Tôi nghĩ sau này, khi con tôi lớn lên, Xoài cần tiền đi chơi là tôi sẽ cho. Tôi không bao giờ muốn con mình thiếu thốn cái gì, bởi khi con thiếu, con sẽ làm chuyện hư. Tôi sẽ cho con vừa đủ, con đi học thì bố cho tiền mua bánh, hay tiền đủ để mua cho bạn 2 cái kem. Con gái thì lại có cách dạy khác. Tôi sẽ nâng niu hơn và dạy con phải biết giá trị bản thân mình.


Nói chung mọi thứ sẽ từ bản thân của mình thôi. Từ nhỏ, gia đình tôi vốn khó khăn, đến khi đi làm, tôi phải nỗ lực rất nhiều để được như bây giờ. Vậy nên tôi luôn cố gắng để nuôi con bằng điều kiện tốt nhất có thể.


Nhưng với tôi, mọi thứ cần phải đi theo kỷ luật. Tôi có thể yêu thương con mình nhưng trong mọi vấn đề tôi đều cần sự kỷ luật. Ăn cơm không được xem TV, có tôi trong bữa cơm thì phải ngồi vào bàn… Mỗi đứa trẻ lại có một cách dạy khác nhau, và từ đó, người bố mẹ sẽ điều chỉnh cảm xúc của mình để dần uốn nắn. Tất cả những thứ ta làm cho con đều là tấm gương, vậy nên hãy làm cho con những gì tích cực và tốt đẹp nhất. Bởi ta ôm trong lòng quá nhiều nỗi lo, thì sao có thể khiến con cảm thấy thoải mái? Nuôi con giống như cuộc chiến, trong nhu có cương, trong cương lại có nhu, nếu thấy quyết định nào chấp nhận được thì hãy làm, không thì đừng chọn.

emagazine image

Quill Cloud

Lộ trình ban đầu của tôi là 2021 này sẽ có thêm em bé nữa đó, nhưng mà cũng qua rồi. Năm vừa rồi lại vướng dịch nên chẳng làm được gì hết. Bây giờ thì tôi sẽ đợi thời điểm nào đó thích hợp hơn. Có thể là khi tôi 45 tuổi, Xoài lên 10 tuổi, nếu trời cho thì tôi lại xin thêm một em bé nữa. Còn tại sao ư? Thì là bởi khi đó tôi đã có nhiều trải nghiệm, cũng có nhiều thời gian hơn để chăm sóc và nâng niu 1 bé gái. Xoài đã đủ lớn để có thêm nhiều mối quan tâm và sự lựa chọn trong cuộc sống. Tôi và Xoài, khi đó có thể cùng chăm sóc một em bé nữa.


Hơn nữa, thời điểm này nếu có thêm em bé, tôi sẽ chẳng thể dành trọn thời gian cho Xoài trong giai đoạn con cần nhất. Từ 0-6 tuổi, đó là lúc tạo nên tính cách của con. Sau này khi Xoài lớn hơn, mọi thứ sẽ xoay quanh rèn giũa và học những kỹ năng mềm. Tôi cũng tính cho Xoài đi du học nữa. Lúc đó, có thêm em bé thứ 2 để chăm sóc sẽ… đỡ buồn.


Cảm ơn anh về buổi trò chuyện và xin chúc gia đình nhỏ lúc nào cũng sẽ ngập tràn tiếng cười!

Quill Cloud

CÙNG CHUYÊN MỤC

Theinfluencer.vn là trang thông tin chuyên biệt hàng đầu về lĩnh vực influencer marketing tại Việt Nam - nơi khám phá những câu chuyện độc quyền của người có ảnh hưởng trên mạng xã hội, khai thác những khía cạnh khác về con người mà các Influencer chưa kể ở bất cứ nơi đâu.
Điện thoại: 0912261919 | Email liên hệ hợp tác: hello@theinfluencer.vn | Email liên hệ dịch vụ booking KOL: request@thealist.vn
NEWSLETTER SIGN UP
ĐỪNG BỎ LỠ
Special Interview
TikTok Rising
5W1H
Rising Star
Truth Be Told
Case Study
Đơn vị quản lý vận hành: CTCP The A List Việt Nam | Mã số thuế: 0109120150 | Giấy phép thiết lập MXH số 487/ GP-BTTTT, ký ngày 29/07/2021 | © Copyright The Influencer 2021 All Rights Reserved
Powered by Blakaa