Nhật Minh: Mình thấy Minh Anh lần đầu tiên qua một clip đi club trên Facebook. Minh Anh dễ thương, xinh, hơi trẻ con và có vẻ… thú vị. Mình gửi lời mời kết bạn Facebook nhưng bị Minh Anh từ chối, tới khi gửi lần thứ hai mới được chấp nhận.
Minh Anh: Thực ra trước đó mình đã biết anh Minh và nghe một số tin đồn không hay lắm nên mình đã xoá luôn yêu cầu kết bạn của anh. Mấy ngày sau khi đang chơi game thì thấy ông này lại kết bạn, thôi phiền quá nên chấp nhận luôn.
Nhật Minh: Lúc ấy Minh Anh tưởng mình thích con trai (cười).
Minh Anh: Sau khi mình chấp nhận kết bạn, anh Minh nhắn tin luôn. Ấn tượng đầu tiên là cách nói chuyện khá đáng yêu, thú vị, không giống vẻ bề ngoài “cool” ngầu, lạnh lùng thường thấy.
Nhật Minh: Khoảng ba tuần sau lần đầu tiên nói chuyện, chúng mình chính thức thành một đôi. Trước đó, các mối quan hệ yêu đương của mình khá ngắn. Minh Anh xuất hiện đúng thời điểm mình muốn bắt đầu một mối quan hệ nghiêm túc, lâu dài. Tất cả các buổi hẹn hò của chúng mình đều chung một mô-típ là hẹn nhau đi ăn, uống một chút rượu và đi dạo. Bình thường, mình là một người nghĩ rất nhiều. Thế nhưng khi gặp Minh Anh, mình không nghĩ được gì nữa. Đứng trước Minh Anh, mình quên sạch sẽ những lời nói đã chuẩn bị, đã sắp xếp sẵn trong đầu. Thậm chí, vào buổi đầu hẹn hò mình còn là người say rượu trước (cười).
Nhật Minh: Mình không phải là người tin vào chuyện tình yêu sét đánh. Trong chuyện cưới xin, mình khá thận trọng vì đó là quyết định mình cần phải chịu trách nhiệm lâu dài. Khi mình lựa chọn đi cùng một người cả đời, mình phải cam kết và cân nhắc kỹ càng, không thể vì một khoảnh khắc mà “chốt” cưới được. Lý do yêu nhau cũng vậy. Bình thường Minh Anh hay hỏi mình: “Anh yêu em vì điều gì?”. Mình luôn đáp: “Nếu anh biết thì anh không yêu nữa.”
Minh Anh: Mình thì khác anh Minh. Trong lúc yêu mình không có suy nghĩ phải cưới người này bằng được hay xác định sẽ ở bên người này lâu dài. Chỉ đơn giản là yêu nhau được một thời gian thì anh Minh cầu hôn và mình đồng ý. Vì mình yêu mà. Điều gì đến thì mình đón nhận, một cách tự nhiên nhất.
Nhật Minh: Mình nghĩ là ở khoảng giữa của hai kiểu tình yêu này. Nhiều người nói rằng khi yêu lâu, tình yêu sẽ dần chuyển thành tình thương. Thương là trách nhiệm và mình không thể sống cả đời cùng nhau chỉ để gánh vác trách nhiệm với đối phương. Chúng mình đều có công việc riêng nên khi ở cạnh nhau, hai đứa dành toàn bộ thời gian và tập trung hoàn toàn vào nhau.
Minh Anh: Quan trọng là chúng mình cùng nhau tìm cách cân bằng cảm giác phiêu lưu, mới lạ ban đầu với sự ổn định khi yêu lâu.
Minh Anh: Mình thích giày của anh Minh. Anh ấy rất kén giày, phải đẹp lắm thì mới mua nên mình cũng phải gật đầu công nhận rằng tủ giày của anh Minh rất đẹp.
Nhật Minh: Mình không thích item nào của Minh Anh vì Minh Anh có quá nhiều đồ (cười). Hiện tại mình đang ở trong giai đoạn không muốn có quá nhiều quần áo hay kiểu cách như xưa nữa. Mỗi món đồ mình có đều có mục đích sử dụng rõ ràng và phù hợp với nhu cầu, vậy nên mình hay phàn nàn Minh Anh có quá nhiều đồ. Tuy nhiên đó là sở thích của Minh Anh nên mình cũng tôn trọng.
Nhật Minh: Minh Anh bướng, cứng đầu và không bao giờ nhận sai. Tuy nhiên cho tới hiện tại, mình đã “đầu hàng” trước sự bướng bỉnh của Minh Anh, chấp nhận đó là bản chất của vợ mình, không thể thay đổi được.
Minh Anh: Lúc giận dỗi cãi nhau, anh Minh vô cùng trẻ con, chấp nhặt từng câu nói của mình. Bình thường anh ấy nhường nhịn mình lắm nhưng cứ cãi nhau là vậy (cười).
Minh Anh: Mình luôn quan niệm những điều đã xảy ra trong quá khứ dù tốt hay không đều là bài học cho hiện tại và tương lai. Để có được một “anh Minh” như ngày hôm nay là kết quả của rất nhiều bài học trong quá khứ nên mình không muốn thay đổi điều gì hết.
Nhật Minh: Mình cũng vậy. Mình không thể tưởng tượng ra hiệu ứng của phiên bản mới thế nào, đồng thời khi đã lựa chọn người đồng hành trên chặng hành trình phía trước, mình sẽ tôn trọng những điều riêng biệt trong người ấy.
Minh Anh: May mắn lớn nhất là chồng mình mua nhà gần nhà ông bà ngoại nên không có quá nhiều khác biệt. Lúc mới cưới, mình vẫn giữ được nhịp sinh hoạt từ thời chưa về ở với nhau. Tuy nhiên sau khi Nghé ra đời thì thay đổi rất nhiều, mình tạm dừng công việc để lo cho con, dành toàn bộ quỹ thời gian của mình để ở bên con. Cuộc sống của mình thay đổi 360 độ trong vòng một năm vừa qua.
Nhật Minh: Đặc biệt là sự thay đổi về thế giới quan. Kể cả khi đã cưới Minh Anh, đối với mình công việc vẫn là trên hết. Mình đi làm cả ngày, hai vợ chồng chỉ gặp nhau vào buổi tối. Nghé ra đời đúng khoảng thời gian Hà Nội giãn cách xã hội đợt dịch nên mình ở nhà khá nhiều. Có những thứ mình nghĩ rất quan trọng nhưng cho tới khi Nghé chào đời, mình thấy con quan trọng hơn tất cả những thứ đó. Phần lớn khoảng thời gian đó mình suy nghĩ về bản thân. Mình dần thay đổi thói quen để thích nghi với cách vận hành quỹ thời gian trong ngày của một ông bố.
Nhật Minh: Chúng mình vẫn ra ngoài hẹn hò nhưng tần suất ít hơn. Nếu có hoạt động gì đó hay ho, hấp dẫn thì chúng mình vẫn làm cùng nhau, xem một bộ phim mới hoặc cùng ngồi bàn luận về một vấn đề mới. Đến thời điểm này, mình không còn thích những nơi quá ồn ào, đông người hoặc những địa điểm hot trên mạng nữa. Đặc biệt, mình thích ăn cơm nhà vì Minh Anh nấu ăn rất ngon. Việc đi hẹn hò bên ngoài là gia vị trong cuộc sống, là một cách để chúng mình làm mới tình yêu. Với cả ra ngoài chơi chúng mình nhớ con lắm, vui đến đâu thì cũng không thể hết mình vì còn Nghé ở nhà.
Minh Anh: Ngày trước đi chơi về chỉ dành thời gian cho bản thân thôi nhưng bây giờ phải về kiểm tra tã bỉm của con thế nào, con đã ngủ chưa… Chúng mình vui cùng nhau tới một mức độ nào đó thôi rồi về chăm con (cười).
Nhật Minh: Sợ thì không hẳn nhưng mình có cảm giác… không quen, lần đầu được trải nghiệm dạng cảm xúc như vậy. Trong suốt quá trình Minh Anh bầu, mình vẫn thấy bình thường nhưng khi ôm Nghé kề da những phút đầu tiên chào đời, mình bỗng thấy… bối rối vô cùng.
Minh Anh: Thời gian mình mang bầu là đang giãn cách xã hội nên khi đi khám bầu, vì để đảm bảo cách ly nên chỉ được đến bệnh viện một mình, chồng không được đi cùng nên đôi lúc cũng tủi thân và hơi sợ. Trộm vía mình là người tự biết làm mình vui nên nhìn chung tâm trạng tương đối ổn định xuyên suốt thai kỳ.
Nhật Minh: Chúng mình trước đây hiếm khi cãi nhau nhưng 6 tháng đầu có Nghé thì gặp khá nhiều mâu thuẫn, không phải vấn đề to lớn gì cả, chỉ là một vài chuyện lặt vặt thường ngày như chuyện chăm sóc con, con khóc thì làm gì,... Những ai có con nhỏ có lẽ sẽ hiểu điều này. Có thể sự quan tâm của mình tới Nghé khác vợ. Cả hai nhận ra điều này khi cùng dành thời gian để suy nghĩ và nói chuyện. Điều cốt lõi là chúng mình cần có sự tôn trọng lẫn nhau, nói ra những điều không ổn và cùng nhau điều chỉnh.
Minh Anh: Chúng mình cũng cần nhiều sự kiên nhẫn hơn. Trước đó, có những thói quen đã ăn sâu vào nếp sống của chúng mình nên không thể thay đổi ngày một ngày hai. Nếu quyết định cùng nắm tay nhau bước sang một trang mới thì cả hai phải kiên nhẫn với đối phương.
Minh Anh: Mình nghỉ việc khi phát hiện có Nghé và chồng mình rất ủng hộ quyết định đó. Công việc khi trước của mình cũng khá vất vả nên anh Minh muốn mình ở nhà dưỡng thai, chăm con. Mình có kinh nghiệm liên quan đến bán lẻ nên khi Nghé lớn hơn một chút, mình sử dụng kiến thức và kỹ năng chuyên môn để hỗ trợ cho việc kinh doanh của anh Minh. Thú thật, mình không thuộc tuýp người ở nhà đâu.
Minh Anh: Về việc nuôi con, chồng mình cho mình toàn quyền quyết định. Ngày trước mình cũng đã từng tham khảo các phương pháp nuôi con hiện đại như BLW, EASY,... nhưng con không hợp tác nên mình cũng không ép. Thời gian đầu khi thấy con hơi “thấp bé nhẹ cân”, mình stress vô cùng. Người ngoài nói ra nói vào, gia đình hai bên cũng hỏi. Mình đi khắp nơi kiểm tra, bao nhiêu khoa khám dinh dưỡng ở Hà Nội mình đều cho con đi hết. Trộm vía con không có vấn đề gì nên mình học cách tôn trọng cơ thể con, tự động viên rằng dần dần rồi Nghé sẽ lớn. Bởi vì khi stress mình cũng ảnh hưởng đến con rất nhiều nên luôn cần cân bằng cảm xúc khi ở cạnh con.
Nhật Minh: Từ lúc có con, mỗi giai đoạn lại có một vấn đề khác nhau cần quan tâm. Chẳng hạn bây giờ con biết nói thì làm thế nào để hướng dẫn tư duy cho con, trường học ra sao, bạn bè thế nào, có hợp với con không. Thời gian đầu cảm giác có thể hơi lạ lẫm và hai vợ chồng xác định sẽ đồng hành cùng nhau trong chục năm tới để làm quen. Việc nuôi con đối với mình không quá áp lực, nhiều gia đình ép con phải thế này thế kia, ăn ngủ đúng lúc đúng giờ,... nhưng vợ chồng mình chỉ cần Nghé vui và khoẻ là được rồi. Bản thân bố mẹ là đồ chơi tốt nhất cho con và là tấm gương rõ ràng nhất cho con - đó là hai thứ cần trau dồi liên tục và kiên trì.
Minh Anh: Anh Minh giúp mình trở thành một người có trách nhiệm và suy nghĩ sâu sắc hơn. Bản thân mình là một người vô tư và thẳng tính nên đôi khi trong giao tiếp không được khéo léo. Nhiều khi nói chuyện, mình cũng không thể hiện được hết 100% những gì suy nghĩ, vậy nên anh Minh luôn khuyên mình cố gắng lựa chọn ngôn từ để tránh gây hiểu nhầm.
Nhật Minh: Minh Anh là người truyền cảm hứng cho mình về việc không nên lo nghĩ những chuyện quá xa mà hãy tập trung vào hiện tại. Mình hay lo nhiều chuyện và quên mất những người đang ở bên cạnh mình hoặc tự đặt rất nhiều áp lực cho bản thân. Với Minh Anh thì khác, chuyện hôm nay chỉ dừng lại ở hôm nay thôi. Hãy đối xử tốt với nhau trước chứ đừng nghĩ quá xa. Đó là thứ Minh Anh đã dạy mình, không chỉ trong chuyện gia đình mà còn cả trong công việc. Khi mình không chấp niệm những điều quá xa thì sẽ có thời gian và tâm sức để tập trung vào từng mục tiêu nhỏ, từ đó tạo thành những thành tựu lớn!
Cảm ơn Nhật Minh và Minh Anh đã tham gia phỏng vấn cùng The Influencer. Chúc hai bạn luôn hạnh phúc trên hành trình vừa yêu vừa học của chính mình!