Đầu tháng 9 năm 2021, Vũ Thanh Vân chính thức gia nhập công ty InQ International, đánh dấu một dấu mốc mới trên hành trình âm nhạc của Vân sau một khoảng thời gian tương đối dài “cô đơn và không thuộc về nơi đâu".
Vũ Thanh Vân chia sẻ, điều cô tự hào nhất trên hành trình âm nhạc của mình là đã đi cùng với nó cho đến tận bây giờ. Suy nghĩ từ bỏ đến với Vân không chỉ một lần, nhưng như Vân nói, “không làm nhạc thì mình không biết là gì khác”. Với tác giả của ‘Lấy chồng', ‘Tori' và ‘Hmm…’, âm nhạc không chỉ mở ra một cánh cửa mới, đặt ra một hành trình mới với tên gọi “Vũ Thanh Vân”, mà còn là sự cứu rỗi đối với cô gái ấy.
Mình có những điểm chạm đầu tiên với âm nhạc từ những ngày còn nhỏ, từ khi mới được sinh ra, trong một không gian gia đình ít khi nào vắng đi tiếng nhạc. Gia đình mình không có ai theo đuổi nghệ thuật ngoài mình, nhưng họ đều dành tình yêu lớn cho âm nhạc.
Mình được tạo điều kiện học nhạc từ bé, bố mẹ cho mình thử tất cả những gì mình muốn, học tất cả những gì mình thích. Hồi nhỏ, chính bố là người đã đăng ký các lớp học hát, học đàn cho mình. Bố là người đầu tiên đưa mình đi trên con đường âm nhạc, nhưng bố lại không ủng hộ mình đi theo con đường này. Bố, cũng giống như bao người phụ huynh khác ở thế hệ cha mẹ của chúng mình, cảm thấy âm nhạc không thuộc phạm trù “nghề nghiệp ổn định", không phải một hướng đi dễ dàng thăng tiến, mà cạm bẫy thì bủa vây.
Đến giờ, bố mẹ hiểu rằng “sự đã rồi", bố mẹ không thể bắt mình chọn lại một lối đi nào khác. Bố mẹ không ngăn cản, cũng không thực sự ủng hộ. Bố mẹ chỉ tạo điều kiện để mình được làm những gì mình muốn, đi qua những con đường mà mình phải đi, dặn mình cẩn thận và hãy luôn vui vẻ trong cuộc sống.
Còn về phía mình, Vân đã làm nhạc được một vài năm, nhưng phải đến tháng 4 năm nay Vân mới dám khẳng định chắc chắn rằng mình muốn theo đuổi âm nhạc một cách chuyên nghiệp, sẵn sàng để gắn bó và hết mình với nó. Vân từng thử sức với nhiều trải nghiệm khác ngoài âm nhạc, ngành nghề nào mình cũng từng kinh qua. Mình làm content, copywriter, mình làm designer, photographer, mình chạy sự kiện, làm phục vụ, làm gia sư, trợ giảng, mình đi hát thuê, hát quán… Trải nghiệm thì vô số kể, nhưng âm nhạc mới là lĩnh vực duy nhất Vân thích, Vân làm tốt và hoàn toàn có khả năng để làm.
Dù bạn làm bất kỳ ngành nghề nào, bạn cũng cần định vị bản thân. Dù bạn làm ca sĩ, nhạc sĩ, hay bạn làm nhân viên văn phòng, làm người phục vụ, dấu ấn cá nhân vẫn luôn là điều quan trọng nhất.
Nhưng Vân sẽ không tự “định nghĩa” mình. Vân để việc đó cho người khác, những người hâm mộ của Vân, những người đã đồng hành cùng Vân, yêu mến âm nhạc của Vân.
Thế nào là “một màu"? Nếu “một màu" là theo đuổi một dòng nhạc cố định, gắn liền với một hình ảnh cố định, thì với Vân một màu không nhất thiết là một điều xấu. Cảm xúc vào sự “một màu" chỉ có tính tương đối, điều đó tùy thuộc vào xu hướng và sở thích của mỗi người nghệ sĩ. Có những người muốn thử sức với nhiều thể loại, dấn thân vào nhiều lĩnh vực. Có những người chỉ thích một dòng nhạc mà thôi. Đó là sở thích và sự lựa chọn của họ. Và đã là sở thích, là lựa chọn cá nhân, thì chúng ta nên tôn trọng tất cả.
Giai đoạn trước năm 2020 của Vũ Thanh Vân là giai đoạn của những cảm xúc buồn. Hầu hết các bài hát ra đời vào những thời điểm mà bản thân mình đang đối diện với mông lung, mê man và áp lực. Đó cũng là thứ âm nhạc mang màu sắc trữ tình mà những khán giả của Vũ Thanh Vân đều cho rằng đó là sự trữ tình “rất Hà Nội". Có lẽ vậy. Dù sao mình cũng được sinh ra ở Hà Nội, mình lớn lên trong âm nhạc truyền thống và xưa cũ, và tất cả những điều ấy có lẽ đã “ám màu" lên những bài nhạc của Vũ Thanh Vân.
Còn ở thời điểm hiện tại, cảm xúc trong âm nhạc của mình đã đa dạng hơn. Một con người có những cảm xúc gì, âm nhạc của mình sẽ bao hàm những cảm xúc ấy. Đó là điều mà Vân đang cố gắng để làm.
Ca khúc “Hmm…” vừa ra mắt cũng là sự thể hiện của một khía cạnh trong con người và cảm xúc của Vân. Bài này Vân đã viết lâu lắm rồi, từ 3 năm trước. Và Vũ Thanh Vân của ba năm trước đây ắt sẽ khác của Vũ Thanh Vân của ngày hôm nay. Mình ngày đó mang suy nghĩ và cảm xúc của một cô gái mới lớn, mới bước ra cuộc đời, và nhìn vạn vật dưới một lăng kính lãng mạn. Đó cũng là khía cạnh mà khán giả ít thấy ở mình trước đây - một Vũ Thanh Vân chuyên hát nhạc buồn.
Mục tiêu hiện tại của Vân là viết mỗi ngày một bài, tức là một tháng mình sẽ viết được khoảng 30 bài. Vân nghĩ đó là một tiêu chuẩn bình thường với một người được gọi là ca sĩ - nhạc sĩ.
Thực ra mình cũng tranh thủ viết nhạc trong lúc chờ đến buổi phỏng vấn. Mình chưa viết xong, nhưng lát nữa mình có thể tiếp tục với bài hát còn dang dở. Khi viết, cảm xúc chỉ đóng một vai trò nhất định. Giống như khi bạn đi làm văn phòng, bạn nhập liệu Excel, design một ấn phẩm, thì dù có phải ngắt nhịp làm việc ra một chút để trả lời mail, để đứng lên lấy nước thì cũng không sao, bạn hoàn toàn có thể quay lại với công việc mà không gặp khó khăn nào.
Vân thường tranh thủ viết nhạc vào hai mốc thời gian “lý tưởng" trong ngày, một là vào đầu giờ chiều sau khi mình đã ăn trưa và đi uống cà phê xong xuôi. Thời điểm thứ hai là buổi tối trước khi đi ngủ. Ngày trước, cứ đến buổi tối là lúc mình viết rất nhiều, trong lúc lim dim ngủ mà vô tình đoạn nhạc nào đó hiện lên, Vân sẽ bật ngay dậy để viết.
Chất liệu tạo nên âm nhạc Vũ Thanh Vân cũng rất đa dạng và phong phú. Vân hấp thụ mọi câu chuyện, mọi cảm hứng từ cuộc sống, từ những câu chuyện của bạn bè, từ góc nhìn của mình với thế giới và với vạn vật xung quanh. Chất liệu của mình là tất cả mọi thứ, còn nguồn cảm hứng lớn nhất thì luôn là tình yêu.
Mình thích cách các nghệ sĩ trên thế giới đang làm Theme Album - tức là một album đi theo một theme (chủ đề) chủ đạo, như khi chúng ta nhìn vào discography của Lana Del Rey. Mỗi album đại diện cho một thời đại riêng trên hành trình của người nghệ sĩ. Vân thích điều đó, và hy vọng trong tương lai Vân có thể làm được một Theme Album cho riêng mình. Còn hiện tại Vân vẫn nỗ lực viết thật nhiều trước đã, vì dẫu sao mình cũng mới chỉ là một “newbie" trong ngành.
Mình hơi ghen tị. Mình cảm thấy mọi người đang chạy quá nhanh mà bản thân vẫn chưa đi đến đâu cả. Mình công nhận mình vẫn làm khá tốt khi chỉ có một mình, mình có thể tự quản lý được toàn bộ công việc. Nhưng đôi khi mình thấy cô đơn, thấy buồn, thấy ganh tị khi thấy các bạn đã thuộc về một nơi nào đấy, có một đội ngũ cùng các bạn kề vai sát cánh. Nhưng bây giờ mình đã có InQ nên những cảm xúc ấy cũng không còn.
Về cơ bản, Vân luôn hy vọng mình có thể đi theo con đường như vậy. Thế nên bạn thấy đấy, giờ mình đang ở đây thôi (cười). Tuy nhiên, hướng đi của mình sẽ có sự khác biệt so với những bạn nghệ sĩ khác, còn khác như thế nào thì… Vân sẽ từ từ bật mí trong tương lai nhé.
Thì Vân hẳn đã thay đổi 100% rồi đấy! Sau khi mình vào InQ, một người bạn cũ từng viết nhạc chung đã nói với mình: Vũ Thanh Vân đã trở thành một người hoàn toàn khác. Ngày trước mình rất ngại ngùng và bất an, mặc dù mình hoàn toàn có khả năng, mình biết điều đó. Vì khi ấy mình đã luôn cô đơn, mình cảm thấy mình không thuộc về đâu cả. Đó là thời điểm Vân quyết định tìm cách để có một đội ngũ của mình, đồng hành cùng mình.
Có một hôm Vân đến xem show của bạn, ở lại đến sau show để chơi với mọi người, và Vân đã được giới thiệu tới InQ. Vân chỉ nghĩ đơn giản, mình chẳng có gì để mất, mình hãy cứ chủ động đề xuất với InQ xem chúng ta có thể đi tới đâu. May mắn là Vân và InQ rất hợp nhau về quan điểm, về cách làm việc. InQ chủ động tạo ra một môi trường an toàn và chuyên nghiệp để Vân được đi với tốc độ của riêng mình. Vân không bị ép buộc phải theo một khuôn mẫu, không phải gồng mình để “đạt KPI".
Như Vân đã nói, trước đây Vân có thể tự cáng đáng mọi công việc liên quan đến âm nhạc. Nhưng điều đó không có nghĩa là Vân không thấy áp lực và quá sức. Hiện tại, có InQ, Vân chỉ cần an tâm hát và sáng tác, còn mọi khâu sản xuất, truyền thông, phát hành nhạc, làm việc với đối tác…, Vân đã có những người đồng đội chuyên nghiệp giải quyết giúp mình.
Vân chưa từng, đơn giản vì Vân nghĩ đó không phải là mình, không hợp với mình. Vân cũng không tìm thấy một mục đích đủ thuyết phục để đăng ký tham gia. Nhưng biết đâu đấy, có lẽ trong tương lai quan điểm và góc nhìn của mình sẽ thay đổi, và khán giả có thể sẽ thấy Vũ Thanh Vân xuất hiện trên một chương trình âm nhạc truyền hình.
Dự định của Vân không còn gì khác ngoài thật nhiều những sản phẩm âm nhạc mới. Cơ hội thì rất nhiều, bởi ở thời đại này, người nghệ sĩ có thể hoạt động ở bất cứ nơi đâu. Bạn có thể phát hành nhạc trên mạng, và nếu bạn biết tiếng Anh, thậm chí bạn còn có thể mang âm nhạc của mình ra thế giới. Biên giới và lãnh thổ không còn là giới hạn.
Về thách thức, Vân luôn quan niệm rằng khi một bài hát mới được phát hành, nó sẽ cạnh tranh với tất cả mọi bài hát đã có trên đời. Sự cạnh tranh ở đây được thể hiện qua khía cạnh người nghe sẽ dành thời gian của họ cho bài hát nào. Với cách hiểu như thế, điều duy nhất Vân, hay bất kỳ người nghệ sĩ nào khác, có thể làm là làm thật tốt công việc của mình để mang đến những sản phẩm thực sự chất lượng. Đó là động lực, và cũng là thách thức lớn nhất của Vân ngay tại đây, ngay lúc này.
Cảm ơn Vũ Thanh Vân với cuộc trò chuyện đầy cá tính và thú vị. Hy vọng các độc giả của The Influencer và khán giả của Vũ Thanh Vân sẽ nhanh chóng được chứng kiến những dấu ấn mới trên hành trình âm nhạc của Vũ Thanh Vân.