Chắp bút từ 4 năm trước nhưng chỉ có … 4 tháng để hoàn thiện, sản xuất và phát hành, ca khúc “Chiều ngồi êm ru” đã chính thức được ra mắt với sự thể hiện của chính biên kịch, người phối - tác giả Minh Min. Sau hơn 10 năm viết nhạc, Minh Min giờ đây đã không còn là chàng sinh viên với màu nhạc trầm buồn, lời nhạc ôm màu hoài niệm trải dài qua Chỉ còn những mùa nhớ (Bảo Trâm), Chờ anh nhé (Hoàng Dũng)... Minh Min chuyển hướng sang viết nhạc tươi vui, trẻ trung và năng động hơn, bởi âm nhạc với Minh giờ đơn giản hơn nhiều, bởi những câu từ, ngôn ngữ, giai điệu hay câu chuyện, khoảnh khắc đời thường cũng có thể trở thành nguồn cảm hứng sáng tác.
The Influencer Việt Nam đã có buổi trò chuyện cùng anh để nói về ca khúc “Chiều ngồi êm ru” và sự khác biệt này trên hành trình viết nhạc của Minh Min.
Minh đã thu bao nhiêu bản demo cho bài hát “Chiều ngồi êm ru"?
Mình đã thu nhiều bản demo cho ca khúc này đến nỗi… không đếm được. Thậm chí tới khi có bản master final, 2-3 ngày sau mình vẫn làm lại nhiều lần nữa nên có tới tận 4,5,6 bản cuối cùng lận.
Ca khúc “Đoạn cuối giấc mơ” được Minh hoàn thành trong khoảng 2 tuần và ra mắt tại chương trình “Bài hát yêu thích 2013”. Vậy “Chiều ngồi êm ru" thì sao? Minh đã mất bao lâu để hoàn thành ca khúc này?
Thú thật, mình có thói quen sáng tác đan xen nhiều ca khúc cùng một khoảng thời gian chứ không dồn hết sự tập trung cho một bài. Mình đã chắp bút giai điệu đầu tiên của “Chiều ngồi êm ru” từ khoảng 3-4 năm trước, trước cả ca khúc “Chờ mãi cũng đến… cuối tuần”. Tính đến việc hoàn thiện cuối cùng từ lời đến nhạc cho tới khi sản xuất, các khâu hoàn thành trong khoảng 4 tháng. Mình cố gắng hết sức để có thể gửi tới mọi người một sản phẩm âm nhạc trong khoảng thời gian này.
Tại sao phải là “khoảng thời gian này”?
Thứ nhất là do khá lâu rồi mình chưa ra một sản phẩm âm nhạc nào mới, thứ hai là do mình thích mùa hè, thích những khoảnh khắc hoàng hôn. Ra nhạc vào đúng thời điểm mình thích giúp Minh có nhiều cảm hứng làm việc. Không có một chiến dịch, một thời hạn cụ thể nào cho ca khúc này cả, chỉ là tâm thức thúc giục mình phải phát hành bài-này-đúng-thời-điểm-này, vậy thôi!
Trước đây, Minh Min xuất hiện hầu hết trong vai trò nhạc sĩ, nhà sản xuất các dự án âm nhạc. Tới “Chiều ngồi êm ru”, mọi người lấy làm lạ khi thấy Minh trên cương vị ca sĩ?
Nhạc sĩ thường được coi là cha đẻ của những ca khúc. Hơn ai hết, tình cảm và tinh thần của người nhạc sĩ là điều quan trọng nhất trong việc thể hiện âm nhạc. Minh nghĩ mình có thể thử dùng giọng hát để truyền tải màu sắc, tình cảm của những “đứa con tinh thần”, bắt đầu bằng “Chiều ngồi êm ru”.
Thêm nữa, mình phát hành ca khúc này trong một khoảng thời gian khá gấp rút nên dẫu có gửi cho các ca sĩ thì các anh chị, các bạn cũng khó lòng chuẩn bị kịp nên mình tự hát… cho nhanh.
Minh thấy đâu là những ca từ đắt nhất của bài hát? Bản phối “Chiều ngồi êm ru" rất đơn giản, mộc mạc nhằm hướng cảm xúc của người nghe vào ca từ?
Đó là “Mặt trời sắp trốn sau con đường/ Giữ hình bóng đôi ta gần nhau”. Để viết được câu này, Minh đã đặt bản thân trong rất nhiều bối cảnh của hoàng hôn. Mặt trời lặn xuống sau thành phố, sau những tòa nhà giống như đang trốn một người bạn. Đồng thời khi mặt trời xuống, bóng của dòng người đổ trên nền đường tạo cảm giác ánh sáng mặt trời kéo hình bóng của hai người đang xa, gần lại bên nhau. Đây là hình ảnh mình rất tâm đắc - vừa miêu tả hình tượng vừa miêu tả cảm xúc, gom tất cả mọi mong muốn, nguyện vọng của tất cả nhân vật trong ca khúc vào một hình ảnh.
Đúng ra ý tưởng ban đầu của Minh trong “Chiều ngồi êm ru” là một bản phối nhẹ nhàng chỉ có acoustic, guitar, piano và một chút dây trong bản phối. Tuy nhiên, sau khi nghiên cứu, lắng nghe khán giả cần gì trong âm nhạc, mình đã sản xuất lại bản phối để ca khúc rộn ràng hơn nhưng vẫn đảm bảo được sự lắng đọng và dễ chịu để mọi người có thể tập trung vào ca từ mình viết.
“Chờ mãi cũng đến… cuối tuần" và “Chiều ngồi êm ru" đều mang màu sắc lãng mạn, nhẹ nhàng và thơ, tương đối khác với màu trầm buồn cổ điển như “Chỉ Còn Những Mùa Nhớ". Nguyên nhân nào dẫn đến sự khác biệt này?
Con người Minh luôn luôn tồn tại hai trạng thái cảm xúc đối lập: hoài niệm, hướng về những thứ xưa cũ và tươi vui, năng động, trẻ trung. Trước đây, mình sáng tác trong tâm thế phải tập trung vào sự cô đọng, cảm xúc và những điều khó nói trong con người nên nhạc của mình khi ấy thường xoáy vào tâm tư, tình cảm mang màu ký ức đã xa, giai điệu thì phải cổ điển, hoài niệm một chút.
Ngược lại ở thời điểm này, âm nhạc với mình lại đơn giản hơn rất nhiều. Những câu từ, ngôn ngữ, giai điệu hay câu chuyện, khoảnh khắc đời thường cũng có thể trở thành nguồn cảm hứng sáng tác. “Chờ mãi mới đến cuối tuần” chẳng hạn - một câu cảm thán hết sức đời thường! Mình đi tìm những chất liệu thật nhất, gần gũi nhất và dễ đi vào lòng người nhất để mang vào âm nhạc.
“Chờ mãi cũng đến… cuối tuần" không phải ca khúc đầu tiên mình xây dựng theo hướng này, trước đó đã có “Sáng nay trời không nắng” mang giai điệu tươi vui, trẻ trung - cột mốc Minh chuyển sang khai thác khía cạnh cởi mở, tươi vui trong mình.
Theo dõi cả MV, ta nhận ra nhân vật chính trong MV là… một chiếc ghế nhựa. Khoảnh khắc nào đã khiến bạn tưởng tượng ra một hình tượng dễ thương tới vậy?
Đây là chiếc ghế nhựa đã xuất hiện trong “Chờ mãi cũng đến… cuối tuần". Sự xuất hiện của ghế nhựa xanh và ghế nhựa vàng trong MV lần này tạo một sự liên kết về hình tượng cũng như cảm xúc của khán giả đang mong chờ một ca khúc tiếp theo với phong cách như vậy.
Tư duy âm nhạc mang những cái chung trở thành cái riêng, với hình tượng chiếc ghế nhựa Minh cũng đã nghĩ đó là hình tượng vô cùng quen thuộc với tất cả mọi người.
Trong quá trình sản xuất bài hát, có câu chuyện nào thú vị mà Minh chưa kể?
Trong thời gian đang chạy nước rút để phát hành ca khúc này, mình bị chấn thương tai và không thể thu âm cũng như nghe nhạc được trong khoảng hai tháng theo lời bác sĩ kết luận. Nhưng hai tháng thì quá trễ, mình sẽ phải lùi lại việc ra mắt bài hát này nên chỉ khoảng… ba tuần sau đó, mình đã lại vào phòng thu để thu âm chỉ với một bên tai.
Như đã chia sẻ phía trên rằng trong tâm thức luôn giục giã mình phải ra bài vào thời điểm này, phải làm ngay và luôn nên mình đã quyết tâm dù thu âm bằng một tay thì cũng phải làm cho xong (cười).
Ngoài ra câu chuyện diễn “tiểu phẩm” với gia đình Pamyeuoi cũng rất đáng nhớ. Trong cuộc sống hàng ngày, mình khá thân với gia đình Pam. Minh nghĩ chưa từng gặp một em bé nào đáng yêu hơn Pam đến như vậy. Trước đó, mình cũng rất thích chị Salim trên cương vị diễn viên. Anh Long - chồng chị Salim lại là một người vô cùng hài hước, vui vẻ và mang tới nguồn năng lượng rất tích cực. Mình muốn gửi gắm không khí gia đình vui vẻ, tươi trẻ, rộn ràng đó tới quý khán giả nên đã ngỏ lời mời anh chị và bé Pam góp mặt trong MV “Chiều ngồi êm ru”.
Đối với những người làm sáng tạo, hẳn ai cũng đã từng đi qua những trăn trở trong quan niệm về việc sáng tác. Minh là một người đi bên lề những thị hiếu và xu hướng trong âm nhạc, đã khi nào bạn nghĩ sẽ viết hoặc làm một bài nhạc để phục vụ thị hiếu công chúng chưa?
Mình đến với âm nhạc bằng tất cả sự đam mê và yêu thích về nghệ thuật, mình viết nhạc bằng cảm hứng, bằng những cảm xúc chân thật. Sau này, khi Minh nhận ra nếu muốn đi theo nghề, mình cần phải lắng nghe cảm xúc và hiểu khán giả đang mong muốn gì từ âm nhạc của mình. Từ đó, mình thay đổi và góp nhặt cảm xúc từ chính những sự việc, sự vật xung quanh mình. Minh khai thác nhiều hơn từ khung cảnh thơ mộng tới những câu chuyện, những điều trên sách báo, phim ảnh… để âm nhạc của mình trở nên phong phú, đa dạng và đưa cảm xúc của bản thân hoà vào câu chuyện, tạo nên một sáng tác mới.
Minh thấy thế nào khi có người nhận xét, Minh Min là một người dạo chơi với ca nhạc chứ không phải là một nhạc sĩ nghiêm túc?
Mình thấy…đúng. Bởi vì mình đâu có ra nhạc một cách thường xuyên. Tuy vậy, khi đã ra mắt khán giả - đó phải là một sản phẩm âm nhạc thật chỉn chu. Mình thấy cần phải có trách nhiệm rất lớn với trải nghiệm của người nghe. Ai cũng tất bật với công việc và cuộc sống riêng nên khán giả dành ra 3-4 phút để nghe ca khúc của mình đã là rất đáng quý. Để 3-4 phút ấy không bị lãng phí, mình phải trau chuốt sản phẩm đến độ không thể sáng tạo được nữa, phải làm tới mức chất lượng tốt nhất có thể. Vậy nên, nói đúng hơn, mình là kẻ dạo chơi với âm nhạc… một cách nghiêm túc!
Minh có cảm thấy “chạnh lòng” khi mọi người thường so sánh bản thân với người bạn “đồng môn” rất thành công trong lĩnh vực sáng tác và sản xuất âm nhạc - Tiên Cookie?
Đối với mình, Tiên Cookie vừa là một người bạn, vừa là một người đồng nghiệp. Tiên là người vô cùng nhiệt huyết, giàu năng lượng và tất cả những gì Tiên đang sở hữu trong sự nghiệp của mình là hoàn toàn xứng đáng. Mình rất ngưỡng mộ tài năng và sự đam mê nghệ thuật của bạn.
Con người chúng ta luôn có những phép so sánh. Mình tự so sánh mình với người khác, so sánh người này với người kia rồi cho ra nhiều ý kiến. Minh nghĩ việc so sánh cũng là một chuyện bình thường, quan trọng là mình biết bản thân đang làm gì, thế mạnh ra sao… Mỗi người có một con đường riêng, có điểm xuất phát, điểm kết thúc riêng. Vậy nên mọi phép so sánh đều vô lý.
Anh đánh giá cái tôi trong nghệ thuật của bản thân ở mức nào trên thang 10?
Khoảng 7/10.
Mình tự nhận thấy bản thân khá khó tính trong việc làm nhạc. Các anh chị ca sĩ thường phải thu đi thu lại các ca khúc vì mình hay… phàn nàn. Trong quá trình làm việc, mình mong muốn các anh chị có thể thay mình truyền tải được đúng những tâm tư, cảm xúc cá nhân vào bài nhạc. Bên cạnh đó, mình vẫn lắng nghe mọi người đóng góp ý kiến cho phần thể hiện và sản phẩm cuối cùng, có lẽ đó là 3 phần còn lại.
Có thể nói “Chiều ngồi êm ru” là ca khúc đầu tiên Minh Min vừa sáng tác vừa thể hiện bài hát. Liệu tương lai, Minh có muốn khán giả nhớ đến mình như một ca sĩ?
Mình chưa từng nhận bản thân là nhạc sĩ, ca sĩ lại càng không. Để có được hai danh xưng đó, mọi người phải học, phải trải nghiệm rất nhiều, phải tích lũy đủ kiến thức và kinh nghiệm để được công nhận. Mình chỉ coi bản thân là một người thích mọi thứ liên quan đến nghệ thuật, thích âm nhạc, thích sáng tác mà thôi. Âm nhạc là cây cầu để mình chạm tới nghệ thuật, và trên cây cầu đó mình sẽ được sáng tác, được sản xuất nhạc, được làm hình ảnh và được hát. Tương lai mình chưa biết sẽ học hát tới đâu, hát hay thế nào để được mọi người công nhận nhưng mình sẽ luôn cố gắng hết sức có thể trong mọi vai trò mình đảm nhiệm.
Trong suốt hơn 10 năm viết nhạc, đâu là thách thức lớn nhất trong nghề đối với Minh?
Thành công đến quá sớm. Mọi người biết tới Minh Min qua bài “Chỉ còn những mùa nhớ” khi mình đang là một cậu sinh viên năm 2. Tới sau này, mình nhận ra ca khúc được chị Bảo Trâm thể hiện là cái bóng quá lớn, mình không thể làm được một ca khúc thứ hai như vậy. Các ca sĩ tới hiện tại vẫn hay tìm tới mình và đặt bài: “Viết cho anh/chị một bài giống “Chỉ còn những mùa nhớ” để anh/chị hát”. Rõ ràng là không thể làm được vì mình viết nhạc không có công thức nào cả. Mình hiểu rằng không thể tạo được thành công lớn hơn “Chỉ còn những mùa nhớ” thì phải làm khác đi, bắt đầu một con đường mới cho sự nghiệp của mình, có thể là với thể loại nhạc vui tươi hơn hoặc những bài hát trầm buồn kiểu khác.
Cảm ơn Minh Min vì những tâm sự xoay quanh ca khúc “Chiều ngồi êm ru” và hành trình viết nhạc hơn một thập kỷ vừa qua, chúc anh có thêm nhiều sản phẩm mới thật thành công!