Julia Đoàn: “Những thứ ở con mình nhìn thấy bực mình, thật ra là thứ mình làm chưa tốt”

Sau nhiều nỗ lực hàn gắn lại mình, Julia Đoàn dần học được cách cảm nhận trọn vẹn niềm hạnh phúc với những điều nhỏ bé giản đơn mỗi ngày, để cởi mở chia sẻ cùng hai bé JJ và Chiu Chiu về cả những vui - buồn của bản thân. Trên hành trình làm mẹ của mình, Julia vẫn tiếp tục đối diện với rất nhiều câu hỏi và cởi mở với những đúng - sai khi làm mẹ. Bởi ta không có một công thức chuẩn chỉnh cho việc làm mẹ tài, mẹ đúng, mà chỉ có tình yêu thương từ một người mẹ biết thương mình là nguyên liệu tuyệt vời nhất.
Mai Chi
29/05/2024
Julia Đoàn: “Những thứ ở con mình nhìn thấy bực mình, thật ra là thứ mình làm chưa tốt”

Julia có đang hạnh phúc không? 

Thời còn trẻ, Julia nghĩ về hạnh phúc là khi mình có một ngày thật trọn vẹn và nhiều niềm vui; hoặc một khoảng thời gian tràn đầy cảm xúc dễ chịu. Chỉ cần một điều không như ý xảy ra trong ngày, có lẽ Julia sẽ đánh giá đó là một ngày không hạnh phúc, bất chấp việc hôm đó mình có kha khá niềm vui. 

Còn bây giờ, Julia-32-tuổi, Julia-mẹ-của-hai-em-bé sẽ nói: Ngày nào mình cũng hạnh phúc, dù một ngày của mình có cả những khoảnh khắc áp lực và thoải mái, buồn bã và vui vẻ, bực bội và tươi cười. 

Với JJ và Chiu, có lẽ còn quá sớm để hai bạn suy tư về một khái niệm rộng lớn như “hạnh phúc". Với các bạn nhỏ, đó là sự vui vẻ. Jula truyền tải bài học hạnh phúc của mình đến hai bé như thế nào, để JJ và Chiu hiểu mỗi ngày đều là một ngày vui? Dù không phải lúc nào các bạn cũng được như ý muốn… 

Mỗi tối Julia đều hỏi hai bạn xem hôm nay có chuyện gì vui, có chuyện gì buồn, để hai bạn tự nhìn lại toàn bộ những cảm xúc đa dạng của mình, và có những nhìn nhận thực tế hơn về cuộc sống. 

Bản thân Julia cũng dành rất nhiều thời gian để có thể tự chữa lành cho mình. Đó là một quá trình học kéo dài từ khi còn nhỏ tới lúc Julia đã trưởng thành. Vậy nên với riêng Julia, việc giáo dục cho JJ và Chiu về trí thông minh cảm xúc còn quan trọng hơn việc dạy hai bạn biết viết, biết đọc. Việc Julia chia sẻ ngược lại với hai bạn cũng rất quan trọng. Bây giờ JJ cũng đã đủ lớn để bày tỏ sự quan tâm đến mẹ. Khi mình kể cho hai bạn nghe về những chuyện vui xảy ra trong ngày, JJ sẽ hỏi ngược lại mẹ: “Hôm nay có gì không vui xảy ra không mami?” 

Một vẻ đẹp của các em bé là các em luôn hồn nhiên và tò mò với thế giới xung quanh. Rất ngây thơ, rất nguyên bản. JJ và Chiu sẽ thể hiện sự tò mò của mình với thế giới bên ngoài như thế nào? 

Mình thấy đứa trẻ nào cũng có sự tò mò của riêng mình, chỉ là các bé có dám theo đuổi cái tò mò đó hay không mà thôi. Chẳng hạn, JJ là một bạn nhỏ rất cẩn thận, bé sẽ tò mò trong vùng an toàn của mình, còn không JJ sẽ chỉ thắc mắc chứ không dám theo đuổi những gì quá mạo hiểm. JJ sẽ cần mẹ đi cùng và sẽ bảo mẹ: “Con thấy cái này hay quá, mami đi cùng con được không?” 

Còn em Chiu thì gần như không có rào cản ấy. Một khi Chiu đã tò mò về thứ gì là Chiu sẽ chạy mất tiêu luôn. Đến trung tâm thương mại, Chiu sẵn sàng chạy thẳng lên lầu 3, không sợ gì cả, không lo lắng về hậu quả. Chiu là em bé sống hết mình với sự tò mò của riêng mình. 

Julia học được gì từ sự tò mò của hai bé?

Đúng như bạn nói, sự tò mò của các em bé rất ngây thơ. Có những thứ người lớn như chúng mình cho là hiển nhiên, nhưng lại khiến các bé thích thú và bất ngờ. Điều đó làm Julia nhớ về tuổi thơ của mình. Ngày bé Julia thích Pokemon lắm, và lúc nào Julia cũng tự hỏi: “Sao bố mẹ lại không thích Pokemon? Pokemon vui thế này cơ mà?” Thắc mắc lớn nhất của mình là tại sao người lớn không thể nhìn mọi thứ như một đứa trẻ. Giờ mình đã lớn và làm mẹ rồi, mình nhìn con mình và hồi tưởng suy nghĩ của mình ngày nhỏ, thì mình lại thấy thông cảm cho bố mẹ mình nhiều hơn. Mẹ Julia cũng thường nói em Chiu rất giống Julia ngày nhỏ, cực kỳ nghịch phá (cười). Còn JJ thì lại giống anh Nam, làm gì cũng rất cẩn thận. 

Sự thay đổi lớn nhất của Julia sau khi làm mẹ là gì? 

Trước đây mình sống vô tư. Mình làm mọi thứ cốt là để giải tỏa cái “ham vui", theo đuổi cái tò mò rất cá nhân của mình. Mình thích đi chơi vui vẻ, thích sự tự do. Mình không tính toán gì, kiếm được bao nhiêu tiền mình sẵn sàng chi bấy nhiêu. Sau này khi làm mẹ và biết mình phải nuôi con đến khi con 18 tuổi, mình mới thực sự học cách gánh vác trách nhiệm để tính xa, tính kỹ. 

Mình vốn dĩ là một đứa trẻ rất lười nhác, ngày nào mẹ mình cũng than mình bừa bộn, nhắc mình phải dọn dẹp hết cái này đến cái kia. Mình không hiểu: Không hiểu vì sao mẹ có thể chu toàn cho gia đình từ A-Z như vậy, dậy sớm cơm nước, lo lắng săn sóc đầy đủ cho con cái. Bây giờ làm mẹ của hai em, mình nhận ra… mình không chăm không được. Mình không tự sắp xếp được công việc và cuộc sống của bản thân thì con mình không có cơm để ăn. 

Julia bắt đầu suy nghĩ “rồi mình sẽ trở thành một người mẹ" từ khi nào? 

Năm Julia 20 tuổi, Julia có thêm một người em gái. Julia thấy em rất đáng yêu. Mẹ Julia là mẹ đơn thân nên hồi đó mình cũng ở nhà chăm em cùng mẹ. 

Không biết vì sao nhưng từ ngày bé Julia chưa bao giờ thấy ngại việc có em bé, cũng chưa từng nghĩ mình phải phấn đấu vì sự nghiệp trước rồi mới tới bước sinh con. 18 tuổi Julia đã nói với bạn: “I'm ready to have kids!” Julia thấy việc làm mẹ rất vui và không đáng sợ chút nào (cười)

Khi gặp anh Nam, Julia mới 24 tuổi, nhưng Julia đã cảm thấy rất sẵn sàng. Mình ngày ấy rất yêu anh, và coi anh là một nửa hoàn hảo. Trong một chuyến đi du lịch, cả hai chúng mình cũng nói chuyện với nhau và đều đồng thuận rằng cả hai đều đã sẵn sàng cho một tương lai là bố, làm mẹ. Vậy nên khi em bé đến một cách bất ngờ (và nhanh chóng), thì cả Julia và anh Nam đều rất hạnh phúc chào đón sự hiện diện của em. 

Em hay tưởng tượng rằng mỗi em bé là một miếng bọt biển, em sẽ hấp thu tất cả hành vi, cử chỉ, lời nói của những người thân thiết xung quanh, cả điều tốt lẫn điều xấu. Thật lòng, Julia có nhìn thấy ở JJ và Chiu một “tật xấu" mà Julia không thích lắm của bản thân? 

Có chứ, nhiều lúc Julia phải bật cười luôn. Thật ra khi bực bội, mình sẽ nói chuyện rất cáu gắt chứ không phải lúc nào mình cũng dịu dàng đâu! Trong đầu mình luôn có những câu nói đầy trách móc, sát thương mà mình biết rằng chỉ cần mất kiểm soát, mình sẽ nói ra và làm tổn thương hai bạn. Và Julia để ý, lần nào mình lỡ trách móc JJ, thì JJ sẽ “copy" y hệt và xả ngược lại em Chiu. Và tốc độ copy thì nhanh vô cùng. Điểm cộng là hai bạn cũng sẽ  “copy" những hành động tốt của mami nhanh như vậy. 

Những thứ ở con mình nhìn thấy bực mình, thật ra là những thứ mà mình làm chưa tốt. Julia thấy vậy. Mỗi lần JJ và Chiu bực bội, cách nói chuyện của hai bạn sẽ giống hệt mình. Đến mức mình phải thốt lên: “Trời ơi, nghe con nói y hệt mami!” Và mình phải biết để điều chỉnh lại, bởi con tiếp xúc với mình nhiều nhất, học từ mình nhiều nhất. 


Với nhiều người, Julia là một “hình tượng" phụ nữ cực kỳ mạnh mẽ. Khởi nghiệp, thành công, làm mẹ hai em bé. Nhưng thật sự, Julia có nghĩ bản thân mình mạnh mẽ? 

Julia nghĩ mình có lúc mạnh mẽ, có lúc yếu đuối. Có lúc mình cảm giác mọi thứ thật quá sức mình, mình không đủ khả năng, mình không biết phải nhờ ai giúp đỡ, mình không còn năng lượng, mình khóc. Rồi những khoảnh khắc đó cũng trôi qua, mình lại tìm được sự tự tin và tự hào về những gì mình làm được, ngay cả những tiến bộ rất nhỏ. Chẳng hạn hôm nào JJ biết tự đánh răng là mình tự hào lắm! Năm năm dạy con, cuối cùng JJ cũng tự làm được rồi! Những khoảnh khắc nhỏ đó giúp mình cứ thế tiếp tục, tiếp tục. 

Dường như Julia rất để tâm đến việc mình phải làm gương cho hai bé. Điểm tốt là Julia liên tục có cơ hội nhìn nhận lại bản thân để thay đổi. Nhưng chúng ta hiểu rằng sự thay đổi nào cũng đi cùng khó khăn, thậm chí là đau đớn. Đôi khi mình buộc phải gồng lên, phải chấp nhận sự không thoải mái, phải trải qua đau khổ, phải tự mình cáng đáng tất cả. Đã bao giờ Julia có suy nghĩ rằng làm một người phụ nữ thật là khó khăn? 

Thật sự mấy ngày nay Julia suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này. Julia nhận thấy cả JJ và Chiu đều có xu hướng thích nhờ, thích được chiều chuộng thay vì tự thực hiện. Julia cũng có nhiều bạn bè lớn lên trong sự bao bọc và rất quen thuộc với việc có người làm giúp. Các bạn biết cách trò chuyện và đưa ra thỉnh cầu để đạt được điều mình muốn. Ngược lại, Julia lớn lên ở Đức, nơi người ta được dạy là phụ nữ phải tự lập, đàn ông làm được thì phụ nữ cũng làm được. Và Julia lớn lên trong sự tự hào với tư tưởng độc lập ấy. 

Điều đó khiến Julia suy nghĩ: Nếu Julia bắt JJ và Chiu phải tự lập, thì sau này lớn lên liệu hai bạn sẽ thấy điều đó là sướng hay là khổ? Cùng là câu chuyện “phụ nữ làm được mọi thứ", mẹ Julia thấy khổ, Julia lại thấy đó là tự do và sung sướng. Đôi khi Julia thấy những bạn nữ khác lấy chồng, được chồng chiều chuộng yêu thương, còn mình là mẹ đơn thân, thì Julia lại tự hỏi sự độc lập của mình có thật sự là sướng?  

Dĩ nhiên còn rất nhiều yếu tố ảnh hưởng đến tính tự lập của hai bạn và cách hai bạn nghĩ về sự tự lập. Môi trường sống là một ví dụ. Julia thi thoảng vẫn nói đùa: Bánh bèo ở Việt Nam vẫn sống tốt, chứ sang Đức là biết liền. Nói dông dài vậy nhưng thật lòng Julia vẫn chưa có câu trả lời, Julia vẫn đang rất áp lực không biết nên định hướng con như thế nào. 

Julia mong muốn JJ và Chiu sẽ trải qua một tuổi thơ như thế nào? 

Khi chia tay anh Nam, Julia nghĩ mình đã thất bại với mong muốn lớn nhất của mình: Một gia đình hạnh phúc. Phải thừa nhận rằng đó là một cú đánh rất nặng nề với mình, và để phục hồi sau cảm giác thất bại ấy cần đến rất nhiều sức lực. Phải đến bây giờ Julia mới từ từ có lại sự tự tin rằng mình vẫn đảm bảo được một tuổi thơ hạnh phúc cho JJ và Chiu. 

Thời gian mình và anh Nam chia tay, hai bạn buồn, lo lắng và khóc rất nhiều. Điều đó khiến mình cảm thấy hậu quả của việc chia tay quá nặng nề, và bản thân đã phá hủy tuổi thơ của chính con mình. Nhưng may mắn là càng lớn, JJ và Chiu càng trưởng thành hơn, Julia cũng cố gắng hơn để giúp JJ tìm lại sự tự tin và an toàn trong chính gia đình mình, bởi lẽ chỉ có như vậy, thì hai bạn mới có thể sống thật tốt khi bước chân ra cuộc sống bên ngoài. 

Bản thân Julia cũng lớn lên trong gia đình có bố mẹ ly dị, và Julia cảm thấy diều buồn nhất là phải chứng kiến nỗi đau của mẹ. Và sự đau ấy dễ khiến người mẹ “xả" ngược xuống con. Julia không muốn tuổi thơ của hai bạn bị nặng nề, cũng không muốn đổ áp lực của mình lên hai bạn. Đó là việc của mình, là nỗi buồn của mình. 

Sau tất cả những điều đó, Julia muốn dạy hai bạn bài học nào về tình yêu? 

Tình yêu của bố mẹ là vô điều kiện. Điều duy nhất Julia và anh Nam có thể làm để các bạn luôn có cảm giác an toàn, ấy là: Dù chuyện gì xảy ra, JJ và Chiu vẫn có bố mẹ. Julia vẫn chia sẻ với hai bạn rằng mami lúc nào cũng thương papa, chỉ là mami và papa không sống chung với nhau nữa mà thôi. Còn câu chuyện tình yêu mãi mãi giữa hai người, thì chính Julia cũng chưa biết mình có thể làm được điều đó hay không, bởi nó không chỉ phụ thuộc vào mỗi mình mình. 

Câu hỏi cuối cùng: Julia nghĩ mình là một người mẹ như thế nào? 

Julia nghĩ mình là một người mẹ quan tâm. Julia quan tâm đến cảm xúc, tính cách, suy nghĩ, đến cuộc sống hàng ngày của hai bạn. Những điều hai bạn muốn và không muốn. Julia thật sự quan tâm đến tất cả những gì cả hai bạn đang trải qua mỗi ngày. 

MỚI NHẤT

banner
Theinfluencer.vn là trang thông tin chuyên biệt hàng đầu về lĩnh vực influencer marketing tại Việt Nam - nơi khám phá những câu chuyện độc quyền của người có ảnh hưởng trên mạng xã hội, khai thác những khía cạnh khác về con người mà các Influencer chưa kể ở bất cứ nơi đâu.
Điện thoại: 0393508397 (Ms. Trang Đinh) | Email liên hệ hợp tác: hello@theinfluencer.vn | Email liên hệ dịch vụ booking KOL: request@thealist.vn
NEWSLETTER SIGN UP
ĐỪNG BỎ LỠ
Special Interview
TikTok Rising
5W1H
Rising Star
Truth Be Told
Case Study
Đơn vị quản lý vận hành: CTCP The A List Việt Nam | Mã số thuế: 0109120150 | Giấy phép thiết lập MXH số 487/ GP-BTTTT, ký ngày 29/07/2021 | © Copyright The Influencer 2024 All Rights Reserved
Powered by Blakaa