Xin chào bạn đọc của The Influencer!
10 năm là một hành trình rất dài, nhưng có một số cột mốc mà mình nhớ nhất, đó là:
Năm 2024 này mình có nhiều thời gian hơn với công việc vì các con đã lớn dần rồi, mình cũng đang ấp ủ một vài dự án khác của riêng mình, hi vọng sẽ sớm thành hình.
Mình vẫn nhớ đó là một ngày mùa đông cuối năm 2013, mình và Loan gặp nhau trong một chuyến đi chơi chung với những người bạn đại học. Sau một vài lần gặp nhau trò chuyện, Loan thấy mình rất thích làm đẹp và lại hay chia sẻ trên mạng xã hội nên rủ mình cùng bắt đầu một kênh blog chung. Sau hơn 2 tuần, Loveat1stshine chính thức ra đời vào ngày 31.10.2013.
Ngày ấy khi bắt đầu, mình biết đây là thứ mình có thể làm tốt, mình thấy thích, và muốn học hỏi thêm, nên quyết định làm rất nhanh. Khi ấy, “beauty blogger” chỉ đơn giản là một danh từ chỉ những người viết về làm đẹp, chứ chưa hề được định nghĩa là một nghề nghiệp như bây giờ, nên cũng không phải là điều gì đó quá áp lực.
Trong chiếc Facebook status đầu tiên chia sẻ về Loveat1stshine với các bè bạn xung quanh, rủ mọi người like và follow, mình đã viết như thế này “Tớ rất mong Loveat1stshine sẽ trở thành một ngôi nhà nhỏ cho tất cả chúng mình - những người mê làm đẹp”. Nó đúng là đã xuất phát với một “sứ mệnh” giản dị như thế.
Có một sự việc tuy xảy ra đã lâu, nhưng vẫn để lại ảnh hưởng sâu sắc tới mình cho đến tận bây giờ.
Đó là vào năm 2016, trong một chuỗi giveaway, Loveat1stshine đứng ra nhận quà từ các nhà tài trợ và cam kết trao lại cho các bạn đọc. Vì một lỗi vận hành mà mình đã đăng sai tên nhà tài trợ khi lên bài, và đánh mất một thỏi son. Đó là một lỗi sai không thể chấp nhận được với người làm truyền thông và tổ chức chương trình, gây ra do sự bất cẩn của mình. Mình đã không giải quyết được thỏa đáng và kịp thời, nên nhà tài trợ và bạn đọc đều rất tức giận và đưa vấn đề lên mạng tranh luận. Sự việc thổi bùng lên một ngọn lửa giận dữ rất lớn từ cộng đồng mạng. Sau một đêm, mình có cảm giác mọi thứ hai đứa cố gắng cùng nhau gây dựng đã sụp đổ trong tích tắc.
Thời điểm đó cũng là khi mình sắp tổ chức đám cưới. Mình cảm tưởng rằng bản thân không đủ sức chịu đựng áp lực của dư luận, mình muốn trốn tránh và bỏ hết tất cả. Mình thực sự đã nghĩ rằng Loveat1stshine như vậy là kết thúc. Mình khép lại chương đó, tập trung vào gia đình và công việc fulltime mình làm bấy giờ. Mình đã quyết định tạm dừng lại tại đó.
Nhưng một vài tháng sau, khi bình tĩnh và sắp xếp lại được mọi chuyện, Loan và rất nhiều bạn đọc thân thiết cũng động viên Loveat1stshine bắt đầu trở lại.
Sự việc đó đã giúp mình nhìn vào công việc này khác đi, rằng đây thực sự là sự nghiệp của mình rồi, không còn là một sở thích làm cho vui nữa. Có nhiều cái giá phải trả nếu mình mắc sai lầm, nên nếu chọn đi tiếp, mình buộc phải làm nó nghiêm túc và trách nhiệm hơn.
Đối với mình, Loveat1stshine là một phần rất đẹp đẽ của tuổi trẻ. Mình tìm được đồng đội tuyệt vời, được làm điều mình thích và lan tỏa nó tới một cộng đồng những người cùng chia sẻ những giá trị mình tin yêu, trên từng chặng đường phát triển và trưởng thành.
Nhờ Loveat1stshine, mình may mắn được bước vào một phần tuổi trẻ rất nhiều người khác. Trong buổi gặp gỡ trực tiếp với các bạn đã theo dõi mình từ lâu, nghe mọi người kể về hành trình đã đi qua từ khoảnh khắc xem những video đầu tiên của Loveat1stshine: xem khi ngồi cô đơn trong ký túc xá, xem cùng bạn gái thân, xem khi buồn vì mất công việc đầu tiên,..., mình nhận ra mình may mắn khi được hiện diện rất nhiều trong cuộc đời của các bạn follower mà trước giờ không biết.
Thời gian vừa qua, Loveat1stshine không là ưu tiên của cả hai đứa vì gia đình, nhà cửa, công việc kinh doanh riêng cần tập trung phát triển. Nhưng trong thời gian tới, tuy có thể không ra nội dung thường xuyên và ồ ạt, nhưng hai đứa chắc chắn sẽ còn tiếp tục để kết nối sâu hơn với các bạn follower lâu năm.
Mình vẫn nhớ khoảng thời gian đó - khi hai vợ chồng quá bận rộn với các công việc riêng, mình bỗng thấy những cuộc trò chuyện cuối ngày giữa hai vợ chồng chỉ toàn xoay quanh chuyện nhà cửa cơm nước. Rất nhạt nhẽo! Từ đó mà mình nảy ra ý tưởng cùng làm podcast để bắt chồng trò chuyện sâu hơn về các chủ đề khó nói, nhưng cũng rất cần thiết trong hôn nhân như điều hoà cảm xúc, cách giải quyết xung đột, đưa ra các quyết định khó khăn,...
Mình nghĩ lý do khiến podcast này được nhiều người đón nhận là vì mọi người thấy đồng cảm. Trong thế giới hiện đại bây giờ, ai cũng phải gồng gánh rất nhiều trách nhiệm. Cặp đôi nào cũng dễ dàng bị cuốn đi trong vòng xoáy cơm áo gạo tiền mà quên mất rằng kết nối với bạn đời cũng là thứ phải nuôi dưỡng, chú tâm chăm sóc hàng ngày.
Khi nghe podcast Chat với Chồng, mọi người đâu đó thấy tâm sự của chính mình, hay nhận ra những áp lực vô hình của bạn đời, có người lại thấy một chủ đề hay muốn đem ra bàn luận thêm với chồng mình, có người lại thích bật để cả hai cùng nghe, xem ai ủng hộ ai, ai về phe ai. Theo cách này hay cách khác, podcast đã giúp các cặp đôi xích lại được gần nhau hơn, làm mình thấy rất vui!
Mình và chồng cũng không có quá nhiều áp lực trong việc duy trì podcast vì cả hai đã đặt lịch rất giãn cho podcast: chỉ một lần mỗi tháng. Chồng mình bây giờ còn hào hứng tới nỗi rất thích ngồi trả lời email các thính giả gửi tới. Rồi tự lên danh sách các ý tưởng, tìm đọc sách về tâm lý học các mối quan hệ, và giục mình thu tập mới. Sau hơn 2 năm đều đặn làm, giờ nhìn lại mình vẫn thấy nhiều niềm vui hơn là áp lực.
Có con thực sự là cột mốc thay đổi lớn nhất của cuộc đời mình. Hành trình nuôi dạy và lớn lên cùng con thực sự thay đổi mình từ trong ra ngoài, về nhận thức, về tư duy, về cả những giá trị cốt lõi của con người mình.
Trước khi có con, mình nhìn việc làm content creator đơn giản lắm, mình thích gì thì mình làm nấy, mình biết tới đâu chia sẻ tới đấy, nói chung là không tính quá xa.
Nhưng giờ, mình trăn trở về những điều to lớn hơn. Mình nghĩ về những người mẹ ngoài kia, họ có những hoàn cảnh khác, cuộc sống khác, giới hạn khác, liệu họ có bị ảnh hưởng hay áp lực từ những điều mình chia sẻ hay không? Những thông tin mình đưa ra có đủ xác thực không? Có cách nào để những người mẹ ấy được lắng nghe thêm từ những tiếng nói tích cực và có ích hơn, để họ cảm thấy được đồng cảm và truyền thêm động lực hơn, để họ có cuộc sống tốt hơn cho cả họ và con họ hay không?
Trong tương lai, mình rất muốn được kết nối với thật nhiều người mẹ nữa, để chia sẻ được thêm những nội dung giúp ích được các bà mẹ Việt khác mỗi ngày. Vì mình biết điều này một mình mình làm là không thể.
Việc thử sức trở thành tác giả sách thiếu nhi cũng bắt nguồn từ hành trình làm mẹ của mình. Nuôi dạy và đồng hành cùng các em bé qua mỗi giai đoạn lại có những thử thách rất khác, và việc làm sao đồng hành cùng con hiệu quả nhất luôn là câu hỏi mình đau đáu.
Khi viết “Chúng Mình Là Bạn Thân”, mình nhớ tới giai đoạn gia đình mình mới có em bé thứ hai là Mochi. Mọi sự chú ý trong nhà hầu như đều dồn vào Mochi, mà quên mất Mí cũng đang bước vào vai trò mới có rất nhiều điều lạ lẫm là làm chị. Mình muốn dành cuốn sách cho giai đoạn đó của những người anh, người chị mới tương tự, mong các con cảm thấy được thấu hiểu và chia sẻ hơn để sẵn sàng đón nhận vai trò mới.
Việc cuốn sách nhận được nhiều yêu mến hơn những gì mình kỳ vọng cũng là một điều bất ngờ. Trong năm nay hi vọng có một tập thơ về tình cảm giữa mẹ và con gái của mình cũng sẽ được ra mắt. Còn sự nghiệp này kéo dài tới đâu, chắc còn tùy thuộc vào việc những cuốn sách này được yêu mến, ủng hộ tới đâu nữa.
Trong suốt 10 năm qua, mình làm công việc này không hề mong cầu tiền tài hay danh vọng, nên thử thách lớn nhất của công việc này đối với mình vẫn luôn nằm ở câu hỏi: Làm sao để duy trì được sự trách nhiệm trong những điều mình nói, hiểu được tầm quan trọng của từng suy nghĩ mình chia sẻ nhưng cùng lúc, vẫn có thể sống khiêm nhường, cởi mở, tiếp thu?
Như mình đã kể ở trên, thất bại năm xưa trên hành trình này tới giờ vẫn là một lời nhắc nhở khó khăn, mình luôn nhìn lại để nỗ lực hoàn thiện hơn mỗi ngày. Nó nhắc nhở mình về cái giá phải trả cho sự “có ảnh hưởng” của mình.
Là một solo content creator, công việc chia sẻ nội dung của mình đôi khi chỉ là lặp đi lặp lại routine: ngồi trong phòng, quay video, tự biên tập và upload lên Internet. Đôi khi mình quên mất mình có hàng trăm ngàn người đang theo dõi & đánh giá từng điều mình nói, từng thứ mình suy nghĩ.
Vậy nên, việc tự nhắc nhở bản thân về điều đó cũng cần làm thường xuyên: Mình có thể tận dụng nó để làm thế giới này tốt đẹp hơn hay không, giúp ích cho nhiều người hơn hay không, nói lên những điều thực sự đúng đắn hay không? Nó dễ mà cũng rất khó.
Thật ra càng lớn, mình càng nhận ra những nét tính cách đó không hoàn toàn là thế mạnh.
Chính vì việc luôn hướng đến sự hoàn thiện, thận trọng, và có trách nhiệm, cộng thêm tính độc lập, ngại nhờ vả, nên mình thường mất rất nhiều thời gian, công sức để hoàn thành một công việc bất kỳ. Khi làm một mình, mình còn tự đặt cho mình nhiều áp lực tâm lý nữa. Ví dụ như việc edit một video, nhiều khi để thỏa mãn sự kỹ tính của bản thân, mình edit mất vài ba tuần là chuyện bình thường. Nhiều khi có những kỹ thuật khó, vừa học vừa làm không nổi, hoặc bản final lên sóng rồi vẫn còn các lỗi nhỏ, mình cũng mất ăn mất ngủ.
Bây giờ khi đã đi một chặng đường đủ xa, mình nhận ra rằng mình không thể một tay làm mọi việc được nữa. Thời gian quá ít và tiêu chuẩn thì ngày càng tăng lên. Vì vậy, mình đã tuyển thêm trợ lý, và mentor cho một vài mentee theo bước đường của mình.
Việc hướng dẫn và nhìn ngắm thành quả của các em tạo ra cũng đem lại cho mình rất nhiều tự hào và hạnh phúc. Hạnh phúc hơn hẳn việc mình tự tay làm ra nó. Mình học được cách bao dung hơn, kiên nhẫn hơn, hướng dẫn sao cho dễ hiểu hơn mỗi ngày. Và mình cũng nhận ra những lỗi nhỏ trong các sản phẩm cũng không đáng phải mất nhiều thời gian dằn vặt làm gì. Đặt vào bức tranh lớn, thấy mình đang tiến lên là được.
Thành quả hiện tại = (cải thiện không ngừng + ham mê chia sẻ) x bền bỉ cố gắng.
Mình nghĩ công thức 10 năm qua của mình là như vậy!
Khi các con lớn dần lên, mình bắt đầu nhìn lại hành trình mình đã đi qua và có những trăn trở mới. Mình trăn trở về những gì con có thể nhìn thấy, đọc được từ Internet. Liệu Internet có trở thành một môi trường tốt đẹp, tử tế, có ích hay không? Với vai trò là một content creator ở thời điểm hiện tại, mình có thể đóng góp gì vào bức tranh đó trong tương lai?
Vậy nên trong năm 2024, mình muốn được thử sức mình trong vai trò một người cố vấn & đào tạo cho các bạn content creator tương lai, giúp cho mọi người có một sự nghiệp bền vững hơn trên con đường mình đã chọn. Mình hi vọng từ đó, nhiều giá trị tích cực hơn cũng sẽ được lan tỏa trên môi trường mạng, giúp thế giới ngày một tốt đẹp hơn.