emagazine image

Với những ai biết về Grey-D từ trước, hẳn khi thấy cậu cuối cùng cũng debut với vai trò nghệ sĩ độc lập của St.319 - sẽ dành rất nhiều sự trân trọng và thậm chí là cả sự xúc động. Grey-D đã đi một chặng đường dài kể từ một thực tập sinh rụt rè, cho đến mảnh ghép không thể thiếu trong MONSTAR, rẽ ngang để thực hiện nghĩa vụ, và bây giờ là quay lại với vị trí của một nghệ sĩ trẻ tiềm năng của VPOP. Một chặng đường đủ ngắn với nhiều chông gai, nhưng cũng đủ dài để thử thách tình yêu và sự kiên nhẫn. Nhưng dù ở giai đoạn nào, vị trí nào, Grey-D vẫn luôn là mình. Là một chàng trai nhạy cảm với những chất chứa ưu tư, một màu ghi đượm buồn nhưng chưa bao giờ thôi cần thiết với mỗi người.

emagazine image

Màu xám của Grey D là một bầu trời xám, là một bầu trời không mưa và không nắng, chỉ… xám thôi. Nhưng màu xám đấy lại cho ta một cảm giác thật dễ chịu, khác với một bầu trời đang mưa rền rĩ hay một bầu trời nắng chang chang. Màu xám cũng gợi cảm giác u buồn nữa. Ghép 2 điều này với nhau, mình muốn mọi nỗi buồn bên trong, dẫu thế nào, cũng sẽ đẹp và dễ chịu như bầu trời xám ấy.

Thật ra, mình bị thu hút bởi những nỗi buồn. Không phải quá nhiều đâu nhưng chỉ là mình vốn là người hoài niệm. Điều đó khiến mình thấy nỗi buồn… đẹp lắm. Và màu xám - cũng thật trùng hợp - rất đúng để miêu tả về những nỗi buồn nhẹ nhàng, hoài niệm ấy. Thế nên, màu xám gợi nên cảm giác thế nào với mọi người thì con người của mình y chang như vậy.

emagazine image
emagazine image

Bố Aiden đã đặt cái tên này cho mình. Mãi đến sau này, bố mới nói: Cái tên này hoàn toàn là một cảm nhận ban đầu thôi chứ chưa có sâu xa gì cả. Vậy mà hóa ra nó lại quá đỗi tương đồng với tính cách của mình.

Kể một chuyện nha. Ngày xưa mình nhiều năng lượng lắm, đôi khi còn bị… over vì năng lượng lúc nào cũng bùng nổ cơ. Sau này khi có đoạn lắng lại khoảng 2 năm, mình mới nhận ra rằng: Hóa ra còn một con người nữa ở bên trong mình, một con người cũng rất trầm lặng và yên tĩnh. Vậy là nhiều khi, cái con người mới này cứ nghĩ hoài về những chuyện ngày xưa, khi mình còn bốc đồng và tạo ra những lỗi lầm với người khác. Để rồi lại gặm nhấm nỗi buồn vu vơ vì những chuyện đã xảy ra từ hồi nào. Riết rồi từ buồn thành tận hưởng nỗi buồn, thưởng thức nỗi buồn.

emagazine image

Ta luôn mất nhiều thời gian hơn để cảm nhận được vẻ đẹp của một màu trung tính. Điều này mình công nhận. Nhưng mình tin rằng, màu ghi này chính là mình rồi, nếu để gò ép bản thân theo một màu sắc khác thì mình sẽ chẳng làm nổi. Vậy nên, hãy để mọi người yêu mến mình bằng những gì đúng là mình nhất. Chẳng phải chỉ riêng việc là chính mình thôi cũng là một kiểu độc nhất vô nhị đó sao?

emagazine image
emagazine image

Cũng có thể nói là như vậy. Bây giờ, mình chú tâm nhiều hơn vào những cảm nhận của mình trước thế giới xung quanh. Ngay cả những câu nói, dù nhỏ bé nhưng mình luôn cảm thấy chúng tác động ít nhiều đến trái tim. Bên cạnh đó, mình cũng có thể cảm nhận được năng lượng của những người xung quanh, một thứ ánh sáng mà chỉ riêng mỗi người có được. Ban đầu, sự nhạy cảm này cũng mang đến cho mình nhiều cảm xúc. Nhưng bây giờ, mình nghĩ nó giống một điểm mạnh trời cho hơn. Sự nhạy cảm giúp mình nhận biết rõ ràng những cảm xúc, và dùng chính những cảm xúc đó để viết nhạc và làm nghệ thuật. Thậm chí, cũng có thể dùng sự nhạy cảm đó để sẻ chia với những người ở gần bên.

emagazine image

Chắc chắn là một món quà rồi. Là một người làm sáng tạo, sự nhạy cảm rất cần thiết và sẽ hữu ích khi ta biết sử dụng nó. Nhạy cảm quá thì lại… over. Nhưng bởi mình nhận biết được những cảm xúc của mình, vậy nên mình cũng dễ dàng thấu hiểu hoàn cảnh đưa đẩy đến với cảm xúc đó, hay những chi tiết tương đồng tới cảm xúc đó, từ đó viết nhạc hay hơn và sống động hơn.

Còn việc cuộc sống và những sản phẩm của mình bây giờ sẽ nhận được nhiều sự chú ý lẫn nhận xét hơn từ khán giả thì thú thật là mình đã quen rồi. Trước đây, mình rất dễ bị tổn thương bởi những lời nói và mình hiểu rằng đó là một điều không tốt. Nhưng sau này, khi mình đã hiểu được bản chất của những lời nhận xét ấy thì mình luôn chuẩn bị trước tinh thần, bởi làm sao ta có thể chiều lòng được hết? Hãy luôn biết rằng sẽ có những ý kiến trái chiều bên cạnh những ý kiến tích cực về bạn. Khi đó, bạn sẽ luôn tin vào con đường của mình mà không bị những lời xì xào ấy làm ảnh hưởng. Nhưng mà nói vậy thôi, nhận ra là một chuyện. Làm được hay không lại là chuyện khác. Bây giờ mình mới làm được chút xíu thôi, để hoàn toàn tự tin và không xao động, có lẽ sẽ phải mất một thời gian nữa.

emagazine image

Đáng sợ nhất là viết ra một bài hát sáo rỗng. Có thể lúc đó mình thích nó, nhưng một thời gian sau mình lại nhận ra nó thật sáo rỗng. Cảm giác ấy rất đáng sợ. Mình ghét cảm giác nhìn lại và thấy mình đã tạo ra một cái vỏ mà bên trong chẳng chứa đựng một điều gì. Một tác phẩm mà không có sức sống cũng đồng nghĩa với việc người tạo ra nó không có gì để đặt vào. Vậy nên nhiều lúc, mình cũng sợ luôn cảm giác trống rỗng của mình. Nhất là những khi mải mê lao đầu theo những công việc và vấn đề trong đời sống cá nhân.

emagazine image
emagazine image

Ngày xưa thôi, còn bây giờ khi mình nhận ra bản chất của nó rồi thì mình lại chẳng thấy điều đấy là vấn đề nữa. Chỉ cần luôn tin rằng việc mình làm là một điều tử tế và sẽ có ích cho một ai đó, thì mình nghĩ cái gánh nặng của việc coi nó là thử thách sẽ vơi bớt đi rất nhiều, và hẳn nhiên là mình sẽ làm được.

emagazine image

Mình nghĩ là nên cân bằng, bất kể ngành nghề nào cũng vậy. Hãy đừng đánh mất lý trí nhưng cũng không nên để cảm xúc bị lấn át. Đôi lần mình có lên sân khấu và phó mặc hoàn toàn cho cảm xúc, ngày hôm sau nhìn lại thấy mình… kì kì sao á. Sau này khi biết điều tiết hơn, mình vẫn đẩy cảm xúc của mình vào phần trình diễn nhưng có sự nghe ngóng và cân nhắc, mình thấy mình làm tốt hơn nhiều khi cảm xúc vẫn ở đó nhưng không hề bị quá đà.

emagazine image
emagazine image

Cả 2 điều ấy mình đều chưa nghĩ tới. Thứ nhất: Mình không nghĩ mình làm nhạc để được tất cả mọi người yêu mến. Thứ hai: Mình cũng không nghĩ rằng mình làm nhạc chỉ để mình nghe. Những bài hát của mình đều có một nhiệm vụ của riêng nó, và mình mong rằng, với nhiệm vụ ấy - chúng có thể giúp ích cho ai đó ngoài kia, hay thậm chí là chính bản thân mình.

emagazine image

Cái này thì mình chẳng nhớ nữa, bởi nó diễn ra từ khi mình còn rất nhỏ. Gia đình cũng là nơi giúp mình khai phá ra niềm đam mê này, khi luôn động viên mình tham gia các cuộc thi và cho mình theo học guitar từ nhỏ nữa. Còn thời điểm viết được nhạc thì chắc là khoảng năm lớp 7 hay lớp 8 gì đấy. Bài hát đầu tiên ấy mình chưa có đặt tên, nhưng mình sáng tác về một tình yêu gà bông.

emagazine image

Ngay từ khi bắt đầu, mình đã mơ ước sẽ trở thành một nghệ sĩ. Mình đã nghe rất nhiều nhạc, thần tượng rất nhiều idol và cũng mong muốn được đứng trên những sân khấu lớn như vậy. Thế là năm 15-16 tuổi, mình quyết tâm sẽ đi theo con đường này và tham gia St.319.

emagazine image

Ước mơ của mình thì ba mẹ biết từ lâu rồi, nhưng cho đến khi trúng tuyển vào ST.319 thì ba mẹ mới… shock. Hồi ấy, mình còn đang đi học, vậy nên việc phải ra Hà Nội để thực tập là một cú shock lớn cho ba mẹ. Mình lại còn siêu cứng đầu, vậy nên sau rất nhiều cuộc đấu tranh, ba mẹ cũng phải… nhượng bộ. Sau này nhìn lại, mình xúc động lắm. Quyết định đó là cả một sự hy sinh rất lớn của ba mẹ dành cho mình. Trời ơi, con mình lớn lên, ở với mình mười mấy năm trời mà tự nhiên ra Hà Nội một mình thì ai mà chấp nhận nổi.

emagazine image
emagazine image

Nhiều chứ! Mà ngày ấy, mình cũng chưa đủ trưởng thành để hiểu được những lời dặn dò của ba mẹ đâu, cũng chưa đủ hiểu được ba mẹ đã trải qua những gì trong giai đoạn đó. Sau này, mình mới nhận ra và thấy cực kỳ xúc động. Nếu có một lời nhắn gửi thì mình chỉ muốn nói xin lỗi ba mẹ thôi. Việc trưởng thành, tách ra khỏi gia đình và lại còn sống xa nhà nữa thật sự là một điều khiến ba mẹ rất buồn. Gặp mình, ba mẹ vẫn cười nói và luôn dành sự động viên, ủng hộ cho con đường mình chọn thôi. Nhưng để nói ra được lời xin lỗi thì thật khó, mình chưa làm được. Vậy nên mình chọn cách hành động và thật kiên nhẫn với con đường mình đã lựa chọn.

emagazine image
emagazine image

Ban đầu mình chỉ muốn được làm nhạc thôi. Chỉ đơn giản là vậy: Muốn âm nhạc trong đầu mình cất tiếng.

emagazine image

Mình hoàn toàn không nghĩ tới chuyện đó khi bắt đầu, mà cũng chẳng đặt nặng nó nữa.

emagazine image

Thật sự là mình không có suy nghĩ đến việc phải thật nổi tiếng đâu! Nhưng mình cũng có mong muốn rằng tác phẩm của mình sẽ chạm được vào trái tim của nhiều người. Nhưng nổi tiếng cũng là một điều quan trọng nhỉ, nhất là khi mình có thật nhiều lý tưởng và mơ về những thứ lớn lao hơn.

emagazine image

Ban đầu thì có rất nhiều những áp lực đấy! Mình luôn tự nhủ phải làm cái gì đó tương xứng với những gì ekip và mọi người dành cho mình. Nhưng đến lúc này, mình lại thấy làm sáng tạo đừng nên để những áp lực đấy nuốt chửng mình! Nhận ra được việc áp lực sẽ kìm hãm bản thân và nó thật sự không cần thiết, mình tự động… không áp lực nữa để dành năng lượng cho việc sáng tạo và mang đến những sản phẩm thật hay!

emagazine image
emagazine image

Mọi người hay nói vậy thôi chứ mình thấy mình vẫn ham chơi và trẻ con mà! Mình cũng sợ là mình sẽ khó đồng điệu với các bạn trẻ. Đôi khi bạn mình nói rằng suy nghĩ của mình hơi khác so với các bạn. Nhưng mà chẳng sao đâu, mình thích sự đối lập. Có cái này thì cũng phải có cái kia, và điều đó làm nên sự thú vị của mỗi người.

Cảm ơn Grey D về buổi trò chuyện này và chúc bạn sẽ có thật nhiều thành công trong thời gian sắp tới!

emagazine image

CÙNG CHUYÊN MỤC

Theinfluencer.vn là trang thông tin chuyên biệt hàng đầu về lĩnh vực influencer marketing tại Việt Nam - nơi khám phá những câu chuyện độc quyền của người có ảnh hưởng trên mạng xã hội, khai thác những khía cạnh khác về con người mà các Influencer chưa kể ở bất cứ nơi đâu.
Điện thoại: 0912261919 | Email liên hệ hợp tác: hello@theinfluencer.vn | Email liên hệ dịch vụ booking KOL: request@thealist.vn
NEWSLETTER SIGN UP
ĐỪNG BỎ LỠ
Special Interview
TikTok Rising
5W1H
Rising Star
Truth Be Told
Case Study
Đơn vị quản lý vận hành: CTCP The A List Việt Nam | Mã số thuế: 0109120150 | Giấy phép thiết lập MXH số 487/ GP-BTTTT, ký ngày 29/07/2021 | © Copyright The Influencer 2021 All Rights Reserved
Powered by Blakaa