Gọi Call Me Duy là “Gen Z lì đòn" cũng chẳng sai, bởi chính Duy cũng thoải mái thừa nhận mình thuộc top các beauty blogger… drama nhất Việt Nam, và nếu không có sự lì từ trong máu ấy, thì hẳn Duy đã không đạt được vị thế của mình ở thời điểm hiện tại. Từ khi bắt đầu làm nghề tới nay, Call Me Duy vẫn khiến công chúng không thể ngừng bàn tán về mình. Trở thành beauty blogger thuộc “hàng top", ra mắt thương hiệu mỹ phẩm riêng; rồi đến một ngày, chúng ta thấy Duy tham gia một gameshow về KOC và ẵm luôn chức vô địch. Chưa dừng lại ở đó, một ngày đẹp trời, người ta lại thấy Call Me Duy đang sải bước tại một sự kiện Fashion Week tiếng tăm, và chăm chỉ chia sẻ những bộ hình được đầu tư kỹ lưỡng về concept, trang phục, chất lượng, như một lời tuyên bố ngạo nghệ rằng cuối cùng thì Call Me Duy cũng đã chính thức nghiêm túc “slay" với thời trang!
Tại sao Duy chọn thời điểm này để lấn sân thời trang? Đây là một quyết định mang tính thời thế, hay bản thân bạn đã ấp ủ về nó từ rất lâu rồi?
Đó là điều mình đã nghĩ về từ rất lâu. Mình bắt đầu sự nghiệp từ marketing và graphic design, nên sự chỉn chu về hình ảnh chính là một phần của mình. Trên mạng xã hội, mình thể hiện một thứ aesthetic rất riêng tư, với những chất liệu và màu sắc đặc trưng được tính toán kỹ càng. Mình tin rằng khán giả có thể cảm nhận được tính cá nhân ấy ngay từ những video Youtube đầu tiên của mình.
Trong suốt thời gian hoạt động với vai trò influencer, mình đã thích thời trang và biết mặc đẹp, nhưng chưa thực sự “slay" với thời trang. Phải đến khi làm TikTok và tham gia TikTok Shop từ 2 năm trước, mình mới chính thức bắt đầu tìm hiểu nghiêm túc về định hướng của mình trong ngách thời trang. Mình không muốn trở thành fashionista, cũng không muốn chỉ được nhìn nhận như một nguồn cảm hứng mặc đẹp. Mình muốn trở thành lifestyle blogger, và thời trang và làm đẹp đều là những chất liệu sống cần thiết. Trong suốt 4 năm làm nghề của mình, hai yếu tố này vẫn thường xuyên song hành cùng nhau, nhất là trong 2 năm đổ lại đây, mình có thêm nhiều cơ hội góp mặt trong TVC, fashion album và fashion photoshoot của cả các thương hiệu quốc tế lẫn thương hiệu nội địa.
Có thể nói, việc Call Me Duy lấn sân thời trang không phải là một bước chuyển nhất thời. Ngược lại, mình đã dành thời gian dài để tìm hiểu và xác định phương hướng phát triển nhằm tiếp cận nhiều nhãn hàng thời trang trong và ngoài nước.
Vậy thì tôi có thể hiểu rằng: Từ trước tới nay, Call Me Duy chưa bao giờ ngừng theo đuổi thời trang; chỉ có điều trước đây bạn làm một cách tự nhiên, tự phát - như một thứ ngôn ngữ thể hiện mang tính cá nhân. Còn bây giờ, bạn muốn phát triển nó một cách có chiến lược, có mục tiêu rõ ràng?
Đúng vậy. Ngày xưa, mình không mặc để tiếp cận nhãn hàng mà mặc vì mình muốn, mặc sao cho phù hợp với hình ảnh một beauty blogger. Còn hiện tại trở về sau, mình muốn phát triển theo hướng thương mại hơn, khai thác triệt để những thế mạnh mình có - như hiểu biết về nội thất, graphic design, material design và kể cả nightlife nữa. Mình tin bản thân có đủ kiến thức để tạo ra một video, một bộ hình mang tính thời trang cao.
Quá trình tích lũy kiến thức thời trang của bạn đã diễn ra như thế nào?
Quan điểm của mình: Phải tìm được đúng thị trường - tức những người có gu giống mình - thì mới có thể truyền cảm hứng cho họ được. Thí dụ, Call Me Duy rõ ràng không phải gương mặt phù hợp cho phong cách hiphop, hay cho nhóm người tiêu dùng chuộng đồ local brand - đơn giản vì mình gần như không mua đồ của những thương hiệu thời trang Việt.
Sau khi đã xác định được thị trường, mình bắt tay vào việc tạo nên một aesthetic riêng về thời trang. Mình vốn thích truyện tranh và manga, anime; cũng là gương mặt thường xuyên xuất hiện tại những sự kiện cosplay festival và cosplay fair. Mình được truyền cảm hứng bởi những nhân vật hoạt họa về phong cách, kiểu tóc, makeup layout. Mình cũng nhìn nhận công bằng rằng ở thị trường Việt Nam, mình làm tốt hơn nhiều bạn cũng đi theo phong cách thời trang anime-inspired như mình - bởi bản thân đường nét khuôn mặt của mình có độ sắc sảo như những nhân vật trong truyện. Và đó cũng chính là định hướng mình xây dựng cho hình ảnh bản thân trên mạng xã hội thông qua những bộ photoshoot.
Bên cạnh đó, mình cũng giới hạn một số nhóm thương hiệu thời trang cần tiếp cận nhất định. Từ đó, mình sẽ liên tục sản xuất những nội dung phù hợp với họ, tự tạo cơ hội cho mình. Với ngành hàng làm đẹp, mình đã có một vị thế nhất định; nên với thời trang, mình muốn được làm những gì “là mình”, vì bản thân mình muốn. Mình xác định sẽ không nhận sản phẩm hay review, chụp hình, làm video cho những thương hiệu mà bản thân mình không tiêu dùng.
Ngoài ra, khi tham gia fashion show, mình cũng chủ động tìm hiểu kỹ càng về văn hóa thời trang của từng quốc gia. Mình xem video hậu trường của những mùa fashion week tại Paris, Milan…, xem cách họ tổ chức một sự kiện fashion show, nghiên cứu người mẫu, nguồn cảm hứng của bộ sưu tập, tìm kiếm thông tin về ekip làm tóc, trang điểm… để thu thập lượng kiến thức nhiều nhất, sâu nhất có thể.
Và mình tin rằng điều quan trọng của một người làm về thời trang là bạn phải thực sự tiêu dùng thời trang. Mình không muốn chia sẻ kiến thức suông, mà muốn thể hiện quan điểm, góc nhìn, cá tính về thời trang trong mọi việc mình làm. Hàng tháng, mình bỏ ra một khoản mua đồ cố định để chủ động tiêu dùng thời trang và đánh giá với tư cách một khách hàng. Và nếu đã dành tình cảm cho một nhà thiết kế nào đó, mình sẽ chủ động mua đồ trong những collection của họ nếu thích, chứ không chỉ mượn đồ như số đông.
Duy nói rằng mình không muốn trở thành influencer thuần chia sẻ kiến thức về thời trang; nhưng tôi cảm thấy quá trình tích lũy kiến thức đã cho Duy một cái nền vững chắc để làm những nội dung thời trang thật “tới". Bởi lẽ theo tôi thấy, thời trang cũng là một ngách nội dung gây tranh cãi ra phết đấy!
Ngay từ đầu, mình không debut như một fashionista, vậy nên việc mình xuất hiện tại một sự kiện Fashion Week đúng là một sự gây tranh cãi với những người yêu thời trang cao cấp. Tất nhiên mình có nhìn thấy những thái độ miệt thị, nhưng mình không sợ drama, cũng không có gì để che giấu. Về cơ bản, tiền là do mình làm ra, các fashion items là do mình sở hữu. Mình không thuê đồ; nếu có mượn đồ của các fashion designer thì mình cũng đề xuất phương án collaboration.
Theo quan điểm cá nhân của mình, người tiêu dùng Việt Nam được truyền cảm hứng bởi những fashionista thế hệ đầu, nên trong mắt họ thời trang vẫn là một điều gì đó không thể chạm tới. Nhưng mình lại muốn khẳng định điều ngược lại: Thời trang phải dễ hiểu và gần gũi. Mình đồng ý rằng thời trang có những sự hào nhoáng, cao cấp và tinh tế riêng, nhưng với cương vị người tiêu dùng, mình không cần quan tâm đến những điều đó, mà hãy tập trung vào hành trình sở hữu những món đồ là được.
Đó là lý do vì sao khi làm nội dung thời trang, mình liên tục educate để mọi người hiểu rằng việc xuất hiện ở fashion week không khó đến như vậy, không yêu cầu người tham dự phải cực kỳ nổi tiếng hay cực kỳ giàu sang, quyền lực. Công chúng Việt vẫn xem việc người tham dự fashion show là gương mặt đại diện cho một quốc gia. Không phải; một fashion show có cả trăm con người, nếu không tính những người là đại sứ hay bạn thân thương hiệu, thì đến 80% số người tham dự đều là những người yêu thời trang đơn thuần. Và tất nhiên, mọi người đừng nghĩ rằng phải nối tiếng thì mới có cơ hội đi fashion week; bởi thời trang luôn dành cho tất cả mọi người.
Và đó cũng là Duy xuất hiện tại Paris Haute Couture Week/Fall 2023?
Mình xem được video một bạn blogger người Đức chia sẻ quá trình bạn apply đi Milan Fashion Week, và đó là lúc mình nhận ra: Ồ, hóa ra không cần phải cứ celeb mới được đi Fashion Week! Bởi lẽ thời điểm 3 năm trước khi mình xem video, bạn blogger kể trên mới có 30K followers - một con số tương đối khiêm tốn. Câu chuyện ở đây là mình phải tự tìm hiểu và chuẩn bị kỹ càng. Mình chủ động thu thập thông tin để biết mùa Fashion Week sắp tới có thương hiệu nào diễn, căn thời điểm để kịp chuẩn bị giấy tờ, visa, ekip. Cùng lúc đó, mình chuẩn bị portfolio để đăng ký tham dự Fashion Week, tổng hợp những chiến dịch mình từng góp mặt và nhấn mạnh những màn kết hợp cùng các thương hiệu lớn. Sau quá trình chuẩn bị kỹ càng ấy, mình may mắn nhận được lời mời từ 7-8 show.
Khi xác định nghiêm túc với ngách nội dung về thời trang, Duy đặt ra những mục tiêu cụ thể nào?
Trước hết, mình muốn đi Fashion Week nhiều hơn, với tư cách ngày càng nâng cao. Hiện tại mình đang trong quá trình chuẩn bị portfolio cho một sự kiện Fashion Week diễn ra vào tháng 10 vì mình đã nhận được vé mời của một số show VIP.
Thứ hai, mình muốn phát triển theo định hướng một global influencer. Vậy nên mình lên kế hoạch mỗi tháng đi một quốc gia để photoshoot làm nội dung. Mình nhận thức được việc bản thân có một lượng khán giả nước ngoài nhất định, đồng thời nếu có sức ảnh hưởng tại quốc gia khác, mình lại càng dễ đi fashion show quốc tế hơn.
Duy có áp lực với thành công rất lớn của mình ở mảng beauty? Nếu không thể thành công với thời trang, thì sao - Duy đã bao giờ nghĩ về điều đó?
Mình không phủ nhận bản thân từng có nhiều thất bại. Thương hiệu mỹ phẩm trước đây cùng là một thất bại của mình khi không quản lý được team, dẫn tới nhiều mâu thuẫn và cuối cùng không thể tiếp tục. Trong năm nay, mình có dự định ra mắt lại thương hiệu mỹ phẩm sau gần một năm rưỡi tự mình rebrand lại thương hiệu một cách khoa học, chiến lược. Mình nghĩ, thất bại là điều tất yếu phải xảy ra trong cuộc sống này. Dù mới 27 tuổi, còn rất trẻ thôi, nhưng mình đã có kinh nghiệm đi làm từ sớm. Điều đó khiến mình không còn nhiều áp lực vì thất bại. Mình cũng không thích ổn định quá mà muốn cuộc sống có lên, có xuống. Đó là lý do vì sao mình không quá “giữ mồm giữ miệng" trên mạng, mà muốn nêu quan điểm cá nhân nhiều hơn.
Ngoài ra, mình luôn nghĩ rằng “nếu mình không làm điều này, thì sẽ có người khác làm". Mình đâu phải người con trai duy nhất làm nội dung về giới tính, có gu về thời trang hay hình ảnh! Nên mình cứ làm và cố gắng tạo nên một aesthetic cho riêng mình. Mình cũng rất ngại flex trên mạng xã hội. Mình không muốn tập trung vào yếu tố “tiền bạc" - như bóc giá outfit, như số tiền chi ra cho sự kiện, như giá tiền một cái túi. Thay vì flex rằng mình cầm chiếc túi 1 tỷ đi Fashion Week và khiến người ta chỉ nhớ cái túi 1 tỷ ấy - chẳng hạn vậy, mình chỉ muốn nói nhiều hơn về quá trình chuẩn bị chỉn chu, bài bản của bản thân cho Fashion Week.
Có thể mọi người thấy mình trên mạng rất “mean”, rất xéo xắc; nhưng bạn bè chơi với mình ngoài đời đều biết mình rất hiền, rất lành tính và luôn mong muốn tạo cơ hội cho mọi người. Mình rất cởi mở trong việc chia sẻ kiến thức, tài nguyên cho mọi người cùng tìm hiểu; nhưng đi được đến đâu, làm được những gì - đó là do năng lực cá nhân của mỗi người. Mình nghĩ rằng trong mọi cộng đồng, ta không thể nào trở thành số một nếu không có những người sẵn lòng ủng hộ cho ta.
Đừng nói đến việc thành công ở ba ngách nội dung, có những bạn rất cố gắng nhưng cũng không thể ghi dấu dù ở một mảng duy nhất. Dường như Duy là trường hợp ngược lại, bởi dù là beauty influencer, KOC hay fashion influencer, Call Me Duy chính là “thương hiệu" bảo chứng thành công. Đó là bởi Duy rất giỏi nắm bắt thị hiếu của người tiêu dùng, và cũng rất… may mắn nữa đi?
Mình tin vào nỗ lực của bản thân hơn cả. Cuộc sống của mình không phải chỉ có thành công; rất nhiều thời điểm mình phải tự vực bản thân dậy và tự chữa lành. Bản thân mình đã nghiên cứu rất nhiều những nam influencer Việt tham dự Fashion Week trước mình như anh Sơn Tùng, anh Decao…, những người cực kỳ có gu và có thời gian làm nghề rất lâu năm rồi. Vậy nên mình nghĩ, nếu nói về câu chuyện thành công, chỉ may mắn thôi là không đủ, mà may mắn phải đi cùng với sự chỉn chu, chăm chỉ.
Mình cũng không phải kiểu người chăm chăm đi tìm sự nổi tiếng. Mình tránh gần như tất cả các hoạt động showbiz như event ra mắt phim, event ra mắt MV, trừ khi đó là sự kiện do một người bạn rất thân của mình tổ chức. Mình biết mình không phù hợp với môi trường đó. Ngược lại, mình sẽ tìm ra những giá trị để vừa lan tỏa tới cộng đồng, vừa đem lại cho mình sự nổi tiếng. Chẳng hạn, mình cố gắng khiến hệ sinh thái về skincare hay fashion look của mình trở nên viral, thay vì trở thành một hiện tượng mạng gây tranh cãi.
Nhưng trên thực tế, cái tên Call Me Duy vẫn luôn đi cùng những sự dị nghị khó nghe. Nói thật thì điều đó có ảnh hưởng đến bạn không?
Đã là nói xấu thì về bản chất là không hay rồi! Nhưng dẫu sao mình cũng đã làm nghề được 4 năm, mình không còn nhiều cảm xúc với những bình luận tiêu cực ấy nữa. Mình sẽ hiểu rằng những gì mình làm đang viral, mà đã viral thì sẽ dễ gây tranh cãi.
Để vượt qua điều đó, mình bắt buộc phải làm mọi thứ thật nguyên bản thay vì cố “khoe" những thứ mình vốn không hề có. Từ lúc đi theo tôn chỉ ấy, mình không còn ngại drama, vì mình biết bản thân đã rất rõ ràng về thông điệp, con người và pháp luật của những thứ mình làm. Và mình không còn sợ hãi nữa.
Một số người gọi Duy là “Gen Z lì đòn". Nói thật, Duy thấy mình lì đòn thật không?
Mình thấy bản thân cũng lì lắm đó! Chắc có lẽ mình là một trong những beauty blogger… drama nhất cộng đồng Việt Nam rồi (cười). Mình đi lên từ một hình tượng rất drama, nên mình biết chắc rằng bản thân rất lì. Bởi nếu không, mình sẽ không thể nào có được những thứ như bây giờ.
Nhưng theo thời gian, sự lì ấy cũng dần… mềm dẻo hơn. Ngày xưa mình chỉ đi có một mình, còn giờ phải có trách nhiệm với một công ty 20 con người.
Vậy thì, sự drama ngày xưa liệu còn ảnh hưởng tiêu cực đến con đường bạn đang đi hiện tại?
Mình đã giải quyết ổn thỏa mâu thuẫn với tất cả mọi người và tất cả các nhãn hàng trên tinh thần cởi mở và tôn trọng lẫn nhau. Nên không, mình không còn thấy drama ảnh hưởng gì đến mình của thời điểm hiện tại nữa. Giờ, mình chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái vì được làm điều mình thích, sống với đam mê, làm việc chăm chỉ, giữ gìn da dẻ sắc vóc. Mình hài lòng với cuộc sống và công việc mình đang có.