Andiez lớn lên trong âm nhạc US-UK. Tuổi thơ của Andiez không phải bé Xuân Mai như nhiều bạn cùng thế hệ, mà là Westlife, Backstreet Boys, A1. Andiez nghĩ âm nhạc của mình ảnh hưởng rất lớn từ những ca khúc mình ngân nga hát theo mỗi lần ngồi trước tivi, bấm kênh phát nhạc trực tuyến.
Andiez đam mê nghe, nhưng không hề biết mình có tố chất viết nhạc, làm nhạc. Lần đầu tiên mình làm nhạc là vào cuối năm lớp 9, lúc mình mày mò tự hát, tự thu âm, tự chỉnh giọng trên phần mềm mà mình download được. Từ việc thử chỉnh để giọng mình hay hơn, để tự tạo ra một vài thanh âm đơn giản, mình nhận ra: Mình yêu âm nhạc. Nhưng nếu chỉ cover các bài hát sẵn có rồi đăng lên mạng thì nhàm chán quá! Vậy là mình bắt đầu viết nhạc trên những beat có sẵn, rồi dần dần sinh ra những “đứa con" mình thương yêu, được khán giả lắng nghe, đón nhận, góp ý. Mình tự tin hơn và dần trở thành Andiez của bây giờ.
Chúng đến từ cá nhân mình nhiều. Có một bài nhạc phim mình rất thích trong bộ phim Dream High. Chàng trai đứng trên sân khấu, giấu đi giọng hát và thân phận của mình để gửi tặng bài hát cho cô gái, nhưng lại không thể giấu đi ánh sáng và sự chân thành của chính mình. Mình thích bài hát đó vì nó giống với mình ngày đó. Đằng sau màn hình máy tính, mình có thể là bất kỳ ai. Còn ở thực tại, mình là mình - một người bình thường. Khi sáng tác lời Việt cho bài nhạc phim Dream High, mình hiểu mình đang viết ra những câu chữ rất ngô nghê của một người không qua trường lớp. Vậy mà khi đăng lên mạng, rất nhiều bạn vào khen bài hát hay, bình luận “phải chi bạn này hát bài do bạn tự sáng tác, vì bạn viết được nhạc mà". Chính bình luận đó đã giúp mình bắt đầu với những giai điệu đầu tiên của chính mình, sản xuất những bài hát hoàn toàn là của mình.
Bây giờ mình vẫn nghe lại những demo đầu tiên. Mình có một kênh Soundcloud lưu giữ toàn bộ những bài hát sơ khai nhất, những bước đi chập chững với cái tên Andiez.
Andiez nghĩ có những điều vốn đã ở trong tiềm thức của mình. Gọi là thiên bẩm được không ta? Thiên bẩm ở đây nghĩa là Andiez biết bài hát của mình cần gì, và thiếu sót của mình là gì. Người thầy của Andiez là những anh chị nghệ sĩ đi trước Andiez từng tiếp xúc, bài tập của Andiez là những ý tưởng và cả những lời mời hợp tác đầu tiên. Và Andiez đã làm việc như vậy tới tận bây giờ. Andiez không bao giờ viết ra những bài hát na ná nhau về giai điệu; thấy giống bài nào đã có là Andiez đổi luôn. Andiez cũng luôn tự dặn mình phải viết nhạc bằng sự chân thành, bởi chỉ khi người nghệ sĩ cảm nhận được lòng thành trong tác phẩm, họ mới có thể lột tả ca khúc ấy trên sân khấu một cách trọn vẹn nhất.
Có những lần nghệ sĩ tìm đến mình và yêu cầu: Họ muốn một bài hit! Andiez luôn trả lời thẳng thắn: “Em không biết sáng tác một bài nhạc hit, em không biết sáng tác một bài hát theo trend, em cũng không biết sáng tác một bài hát mà khán giả nghe một lần là thích liền. Nhưng em sẽ luôn viết bằng cái tâm của mình. Có thể giai điệu sẽ hơi khó cảm, có thể lời nhạc sẽ thiếu những keyword viral, nhưng em hứa dần dần khán giả sẽ đón nhận và yêu mến.” Andiez nghĩ rằng, sự chân thành của mình sẽ tiếp cận đến mọi người bằng cách này hay cách khác.
Andiez nghĩ việc khó nhất là định hình đứa con chung của mình với nghệ sĩ khác. Mình phải chấp nhận làm những điều không còn là mình để đổi lại sự hài lòng của đối tác. Điều đó có khiến mình bớt… thật lòng? Đối với Andiez, thành công là khi mình bỏ đi cái tôi để hướng đến lợi ích chung. Còn lại, bài hát có trend hay không, với Andiez không quá quan trọng. Andiez muốn tạo ra một sản phẩm chung mà tất cả các bên đều hài lòng.
Người ta vẫn nói: Nghệ sĩ thường có cái tôi rất cao và bay bổng. Họ sẽ bảo vệ cho ý tưởng của họ đến cùng. Nhưng xưa nay mình không có tính ấy. Mình muốn rằng, bất kỳ ai tìm đến mình sẽ luôn nhận về một bài hát thật hay, thật phù hợp. Nếu may mắn tìm được một bài hát đi đi cùng họ theo năm tháng thì tốt quá!
Nhiều bạn nghệ sĩ Gen Z bây giờ rất giỏi, giỏi về tất cả mọi thứ: giỏi chuyên môn, giỏi sản xuất, giỏi định hướng, giỏi đưa hình ảnh của mình đến với công chúng. Cá nhân Andiez tự thấy mình chỉ giỏi sáng tác; ngoài ra... không giỏi gì cả. Tuy nhiên, có một điều mà Andiez cảm nhận được: Nhiều bạn singer-songwriter trẻ đang không viết thứ âm nhạc vốn dĩ họ muốn viết, mà viết thứ âm nhạc mà đại đa số khán giả muốn nghe. Có nên gọi đó là “đánh mất chính mình" không? Có thể một thời gian sau, khi đã đạt được mục đích và vị trí mình mong muốn, họ sẽ quay lại với những điều mình thích và thả hồn vào đó? Andiez nghĩ đó cũng là một cách hay, nhưng mình sẽ tiếc cho những bạn loay hoay mãi không tìm được chỗ đứng cho mình, không tới được nơi mà bạn muốn. Bởi khi ấy, rất khó để bạn được viết những gì chân thật là mình.
Ngày xưa, Andiez hay nói Andiez thích được đứng đằng sau xem mọi người tỏa sáng. Bởi khi một người càng sáng thì cái bóng của họ càng lớn mà. Nhưng mỗi lần được biểu diễn tại các trường đại học, gặp gỡ những khán giả yêu âm nhạc của mình và hát cho họ nghe, Andiez vẫn vẹn nguyên cảm giác đó là một điều hết sức tuyệt vời. Bởi vậy mọi người ít khi thấy Andiez diễn ở sân khấu lớn mà thường chỉ xuất hiện tại những sân khấu sinh viên. Andiez từng đứng trên sân khấu lớn, và thật sự thấy mình không tự tin, không phù hợp. Mình vẫn trân quý lắm những cơ hội ấy, nhưng mình muốn từ từ vun đắp trải nghiệm, trình diễn tốt hơn trước khi bước lên những sân khấu lớn hơn.
Andiez cũng từng nghĩ về một sân khấu của riêng mình - một minishow, một concert của Andiez, nơi các anh chị em nghệ sĩ thân thiết sẽ cùng hát với nhau. Biết đâu cơ hội này lại là bước đệm để Andiez tự tin hơn với những sân khấu lớn? Đó là ước mơ mà Andiez đang cố gắng thực hiện.
Nếu bạn và khán giả đã cảm thấy như vậy, thì chắc chắn Andiez cũng cảm nhận được điều tương tự rồi (cười). Vào những ngày Andiez được để ý nhất, giai đoạn tên Andiez được nhắc đến nhiều nhất trên hành trình sự nghiệp, Andiez lựa chọn ở ẩn. Mình sợ mất đi cuộc sống bình thường, mình chưa có sự chuẩn bị cho việc được rất nhiều người biết đến và đời tư của mình được rất nhiều ánh mắt quan tâm. Khi đã có tài chính tương đối vững vàng nhờ công việc này, Andiez chọn ở ẩn vì muốn dành thời gian cho gia đình và tận hưởng sự sung sướng sau rất nhiều năm bôn ba khổ cực.
Rất nhiều anh chị nghệ sĩ hỏi Andiez: “Sao em không nhân cơ hội này làm thêm nữa đi, nổi tiếng hơn đi, để có thêm thật nhiều tiền?” Andiez chỉ trả lời: “Vì em thấy đủ rồi". Hiện tại, Andiez vẫn tiếp tục làm nhạc vì mọi thứ đã trở về nhịp điệu bình thường, và vì Andiez còn đam mê với nghề, quý trọng nghề và những bạn khán giả vẫn luôn dành tình yêu cho âm nhạc của Andiez. Không viral, không top trending cũng được; miễn là fan mình có nhạc của mình để nghe.
Đánh đổi là điều bắt buộc. Nếu chúng ta trò chuyện với nhau vài năm trước, có lẽ Andiez sẽ kể bạn nghe về những chiến tích, giải thưởng, những màn collab xịn sò với anh chị nghệ sĩ lớn. Nhưng hiện tại, có lẽ vì đã trưởng thành hơn nên Andiez không xem những điều đó là chiến tích, mà là trải nghiệm. Được làm việc và học hỏi là một món quà vô giá.
Andiez cho rằng khán giả yêu thích “1 phút" hay “Suýt nữa thì" vì đó là những bài nhạc chân thành, chữa lành. Nhưng thị hiếu khán giả luôn xoay vòng, và dường như hiện tại khán giả muốn nghe những gì “straight to the point" hơn. Điều đó không có nghĩa là âm nhạc của Andiez mất đi giá trị, mà đơn giản là… chưa phải lúc. Vòng xoay vẫn sẽ xoay, và một lúc nào đó, khán giả sẽ lại tìm về với cái trữ tình dịu dàng đó.
Khán giả thấy MCK trên mạng rất thẳng tính, bộc trực và không ngại giấu đi cá tính của mình, nhưng Andiez biết - qua những người bạn chung của chúng mình - rằng ngoài đời MCK cũng là một bạn trai rất dễ thương và hiểu chuyện. Đúng như bạn nói, MCK là một nghệ sĩ nhiều cá tính, và một người có nhiều góc nhìn như vậy không thể nào là một người không hiểu chuyện.
Với Andiez, thành công lớn nhất của MCK chính là việc bạn có được cho mình những fan hâm mộ mới. Có người yêu những “tình đắng như ly cafe" của MCK/Nger ngày xưa, có người yêu rapper MCK của bây giờ. Về phần mình, Andiez nghĩ những bài nhạc của mình có một tập khán giả nhất định, và mình chưa thể thoát ra khỏi tập khán giả cũ. Hành trình của MCK là một điều rất hay mà Andiez cần học hỏi.
Đúng, đặc quyền của tuổi trẻ là dám làm, dám thể hiện cá tính và dám thay đổi để trở nên tích cực hơn. Mình không ngại học hỏi từ những người trẻ.
Thay đổi tích cực là mình có thể viết được nhiều thể loại nhạc. Nhưng thay đổi… không tích cực lắm là mình biết mình hợp với điều gì, và dần dà mình chỉ muốn làm cái phù hợp nhất thôi. Nó sẽ không mang đến vật chất dồi dào cho mình như trước, nhưng đổi lại, mình được thoải mái hơn về tinh thần. Andiez nghĩ đâu đó mình bị giới hạn lại, nhưng mình không thể thoát ra; hoặc có thể nói là mình không muốn thoát ra.
Có lẽ là “Tận Cùng Nỗi Nhớ". Đó là bài hát có câu từ đơn giản nhất, nhưng lại thấm thía nhất. Andiez xem bài hát này như một đứa con của mình, nên dù không phải người trực tiếp thể hiện, Andiez vẫn hết lòng “nuôi nấng" nó, đề xuất ý tưởng thể hiện cho nó. Đó là lý do khán giả được thấy 2 version của Tận Cùng Nỗi Nhớ: một bản của anh Will và một bản song ca cùng Han Sara. Andiez không biết đó có phải bài hát hay nhất của mình không, chỉ có điều khi viết ra, mọi thứ đều thật trơn tru và dễ dàng. Đến giờ Andiez vẫn có thể bật bài hát này cả ngày mà không chán.
Bây giờ Andiez cũng hơi tiếc vì đã không thực hiện một version của riêng mình. Ngày xưa mình hoàn toàn không có suy nghĩ đó, kể cả khi bài hát viral, đạt trăm triệu view, mình cũng chưa từng nghĩ tới. Giờ Andiez mới ước chi khi đó - vào lúc cảm xúc dâng trào nhất, mình đã tự làm một version cá nhân, không phát hành cũng được, chỉ cần để riêng mình mình nghe là được. Giờ thì cảm xúc cũng đi qua rồi, có làm thì cũng không thể hiện được trọn vẹn như ngày xưa nữa.
10 phần là thật nha! Rất nhiều bạn nhắn Andiez rằng: “Anh ơi anh ra nhạc đi, em hóng lắm rồi, cổ em dài như cầu Ba Son rồi nè!” Nên Andiez đang ráng lắm để khán giả có nhạc mới nghe thay vì chỉ nghe đi nghe lại các bài hát cũ.
Năm nay Andiez cũng quyết liệt hơn trong việc thay đổi ngoại hình để có giao diện phù hợp hơn với giọng hát. Trước giờ Andiez vẫn nghĩ bài hát hay là được rồi, nhưng giờ mình thấy hình ảnh cũng phải chỉn chu để các bạn không… hiểu nhầm là “tưởng anh này thư sinh, ốm lắm" (cười).
Mình chỉ lo không làm được, không đủ dũng cảm và kiên định với những kế hoạch mình vạch ra. Còn lại thì chiến! Andiez bị cái tính lười, siêu lười. Nhưng cái lười đó khiến cả sức khỏe và tinh thần của mình bị ảnh hưởng. Khi Andiez quyết tâm thay đổi, mình bỗng dưng tìm thấy nhiều điều đáng làm hơn, và có động lực để kiên định với nó. Một sự thay đổi tích cực!