Với chúng tôi, 2/9 là một ngày vừa trang trọng vừa thân thuộc. Trang trọng – vì đó là cột mốc lịch sử thiêng liêng gắn với độc lập dân tộc. Thân thuộc – vì đó là ngày gia đình sum vầy, những lá cờ đỏ sao vàng rực rỡ trước hiên nhà, tiếng quốc ca vang lên trong từng khung hình truyền hình sáng sớm. Là người làm âm nhạc, cảm xúc về ngày 2/9 giống như một âm thanh luôn lặng lẽ ngân lên trong tâm trí – nhắc mình về nguồn gốc, về trách nhiệm, và về niềm tự hào khi được là người Việt Nam. Dù ở bất cứ đâu, khi nghe tiếng quốc ca, nhìn thấy cờ Tổ quốc hay một hình ảnh thân quen nào đó của đất nước, mình luôn có cảm giác như được chạm vào một phần thiêng liêng của chính mình – một thứ cảm xúc không nói hết bằng lời, chỉ có thể thể hiện qua âm nhạc.
Hơn cả một sản phẩm âm nhạc, album lần này là kết tinh của hành trình 6 năm mà chúng tôi miệt mài khám phá và tìm tòi về văn hoá Việt Nam trong âm nhạc hiện đại. MADE IN VIETNAM đã được ấp ủ từ rất lâu, và chúng tôi tin rằng thời điểm này chính là lúc mọi yếu tố hội tụ, để dự án có thể ra mắt khán giả một cách trọn vẹn nhất.
Những ngày gần đây, khi đi trên đường thấy cờ đỏ phủ kín khắp phố phường, chúng tôi thực sự cảm nhận rõ không khí Quốc khánh đang đến gần. Có những khoảnh khắc rất đơn giản – như khi ngẩng đầu lên nhìn một dãy cờ bay trong gió, hay nghe đâu đó vang lên một bản nhạc truyền thống – lại khiến lòng bồi hồi một cách khó tả.
Đôi khi, chỉ cần những hình ảnh giản dị như thế cũng đủ để khơi dậy một xúc cảm rất thật, và từ đó thôi thúc chúng tôi tiếp tục kể những câu chuyện Việt Nam bằng âm nhạc.
Chúng tôi lớn lên trong những điều rất đỗi bình dị. Người thân gia đình ai cũng từng trải qua đủ nghề – từ người bán hàng ngoài chợ, sửa xe đầu ngõ, buôn sạp khô ở góc chợ, cho đến cựu chiến binh, thanh niên xung phong hay cán bộ vùng kinh tế mới. Tuổi thơ gắn liền với mùi phở nóng, quầy mắm đậm vị và những phiên chợ tấp nập tiếng rao. Những hình ảnh đó, tưởng chừng đơn sơ, nhưng lại in hằn trong trí nhớ và trở thành một phần không thể thiếu khi chúng tôi nghĩ về Việt Nam.
Những nét đẹp ấy không chỉ nằm trong tuổi thơ của chúng tôi, mà còn được chúng tôi đưa vào trong MV đầu tay của nhóm. Chúng tôi lựa chọn đưa những chi tiết thân thuộc ấy vào tác phẩm – từ hình ảnh các dì, các mẹ tiểu thương ngoài chợ cho đến bộ trang phục mà Phương Mỹ Chi khoác lên người. Tất cả đều được lấy cảm hứng từ cuộc sống thật – giản dị, gần gũi, nhưng chứa đựng cả một bầu ký ức.
Với DTAP, ngày 2/9 là bức tranh độc lập tự do được vẽ nên bởi muôn vàn những hình ảnh thân thuộc. Thế hệ chúng tôi không chứng kiến trực tiếp thời khắc lịch sử 2/9, nhưng những câu chuyện ông bà, cha mẹ kể lại đều đã nuôi dưỡng lòng tự hào trong chúng tôi. Khi nghe những câu chuyện ấy, chúng tôi cảm nhận rõ ràng sự hy sinh, mất mát và khát vọng tự do của thế hệ đi trước. Chính điều đó thôi thúc chúng tôi, đặt tinh thần dân tộc và tình yêu đất nước vào âm nhạc, để lan tỏa niềm tự hào.
Chúng tôi sẽ kể về một dân tộc chọn tự do – không bằng chiến thắng vũ lực, mà bằng ý chí trường tồn. Tinh thần ấy đã dẫn dắt Việt Nam đi qua biết bao thử thách, và vẫn còn nguyên giá trị trong đời sống hôm nay – nơi mỗi người dân đều nỗ lực vun đắp quê hương bằng chính công việc, niềm tin và tình yêu của mình. Trong 60 giây ấy, chúng tôi muốn khán giả quốc tế cảm nhận được một điều: sự độc lập của Việt Nam không chỉ là thành quả lịch sử, mà là một lựa chọn có tính di truyền tinh thần – từ thế hệ này sang thế hệ khác, bằng lòng biết ơn và ý thức gìn giữ.
Âm nhạc là thứ không cần lời giải nhưng vẫn chạm đến trái tim. Vào dịp Quốc khánh, âm nhạc không chỉ là biểu diễn, mà là sự kết nối vô hình giữa các thế hệ. Vào dịp này, một giai điệu có thể mang cả chiều dài lịch sử vào trái tim người trẻ, khơi dậy sự tự hào cùng với thế hệ cha ông và nhắc nhớ những giá trị cội nguồn. Với chúng tôi, âm nhạc là cách để truyền lửa, để lan tỏa tình cảm thiêng liêng dành cho Tổ quốc một cách tự nhiên nhất, chân thành nhất.
Ngày 2/9 là cột mốc để nghĩ về giá trị nguồn cội mà chúng ta luôn mong muốn gìn giữ và lan tỏa. Với album này, chúng tôi muốn tái hiện tinh thần của một dân tộc bất khuất, luôn đoàn kết và cùng nhau vươn mình qua nhiều thế hệ. Cảm hứng không đến từ những chiến công cụ thể, mà từ lòng kiêu hãnh thầm lặng – như cách ông bà mình sống, cách bố mẹ gìn giữ truyền thống và cách người trẻ lan tỏa niềm tự hào theo những cách riêng. Đó là những chất liệu âm nhạc dung dị nhưng rất quý giá mà chúng tôi gom nhặt để viết nên album.
Chúng tôi đã thực hiện album này trước 1 năm và việc ra mắt album “MADE IN VIETNAM” vào dịp Quốc khánh 2/9 vì đây là thời điểm thiêng liêng nhắc nhớ về tinh thần dân tộc – điều mà album muốn chạm tới bằng âm nhạc.
Là những người làm sản xuất, chúng tôi vẫn giữ vai trò quen thuộc phía sau sân khấu, nhưng lần này mong muốn chủ động kể một câu chuyện mang tính kết nối, bằng thứ ngôn ngữ âm nhạc mà chúng tôi đã được học hỏi, trau dồi và tích lũy trong suốt hành trình làm nghề. Album là cách chúng tôi bày tỏ lòng biết ơn với văn hóa Việt Nam bằng tiếng lòng riêng của chính chúng tôi.
Đối với chúng tôi, hình ảnh lá cờ luôn mang một ý nghĩa rất thiêng liêng. Những ngày lễ lớn, khi phố phường rợp cờ hoa, cả đất nước như được phủ lên một màu đỏ rực, lung linh và xúc động. Nhưng điều khiến hình ảnh ấy trở nên chạm đến trái tim lại nằm ở sự giản dị: khi mỗi nhà cùng nhau treo một lá cờ, cả làng, cả phố cùng góp sức thì mới có được khoảnh khắc hàng nghìn lá cờ tung bay trong gió. Đó là một biểu tượng vừa gợi nhắc về sự đoàn kết của đất nước hòa bình, độc lập, tự do.
Nhưng dù bao nhiêu lá cờ được giương cao thì cuối cùng Tổ quốc vẫn chỉ có chung 1 hình ảnh lá cờ đỏ sao vàng. Và mỗi người con đất Việt khi giơ cao lá cờ ấy, dù ở đâu cũng đều đang tiếp nối tinh thần độc lập, tự do, đang góp phần đưa Việt Nam vươn lên bằng chính sự hiện diện và đóng góp của mình. Với DTAP, âm nhạc là cách chúng tôi dệt nên những lá cờ như thế.
Với “MADE IN VIETNAM”, chúng tôi tin rằng để kể một câu chuyện văn hoá có chiều sâu, cần nhiều tiếng nói cùng góp sức. Vì vậy, việc mời các nghệ sĩ từ nhiều thế hệ, vùng miền và phong cách là lựa chọn để mỗi người mang một lát cắt chân thật của Việt Nam vào dự án.
Thay vì bắt đầu bằng một lời mời hợp tác, chúng tôi chọn cách kể một câu chuyện – về lý do dự án này ra đời, về tình yêu với văn hoá dân tộc và mong muốn lan tỏa điều đó qua âm nhạc. Và thật may mắn, sự chân thành ấy đã được lắng nghe và đồng cảm bằng những cái gật đầu đầy yêu thương.
Điều khiến chúng tôi trân trọng nhất là: Không ai đến như một “khách mời”, mà đều đồng hành như những người đồng sáng tạo. Họ không chỉ góp giọng, mà còn chia sẻ góc nhìn, cảm xúc và cả tinh thần – giúp chúng tôi hoàn thiện dự án bằng tất cả sự tử tế và lòng biết ơn.
Khi xem những phản hồi đầu tiên từ khán giả, chúng tôi rất xúc động. Có một cô bác lớn tuổi đã viết: “Lâu lắm rồi tôi mới thấy mình rưng rưng khi xem một MV nhạc trẻ”. Chỉ một dòng ngắn như thế thôi, nhưng chúng tôi vô cùng hạnh phúc. Hay như một cô khán giả lớn tuổi để lại bình luận khiến chúng tôi nhớ mãi: “Gia đình chúng tôi đang sống ở Mỹ. Khi con tôi xem MV này, bé nói rằng nhớ Việt Nam và muốn về Việt Nam”.
Khoảnh khắc ấy khiến chúng tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng và mọi khó khăn trong quá trình thực hiện đều trở nên xứng đáng. Chúng tôi nhận ra rằng, âm nhạc thật sự có thể giúp những người xa quê nhìn thấy quê hương. Bên cạnh đó, còn có những chia sẻ về lòng biết ơn với ông cha, hay từ khán giả quốc tế nói rằng họ thấy Việt Nam đẹp, gần gũi và muốn đặt chân đến. Tất cả đều khiến chúng tôi tự hào và biết ơn hành trình này rất nhiều.
Dự án này không chỉ có ba thành viên DTAP, mà là sự góp sức thầm lặng của đạo diễn Kawaii Tuấn Anh cùng hơn 400 con người – từ quay phim, kỹ thuật, stylist, hậu kỳ, nghệ sĩ tham gia, cho tới từng bạn hỗ trợ đạo cụ, ánh sáng, bối cảnh... Trong suốt hành trình ấy, DTAP không chỉ đơn thuần quay một MV âm nhạc, mà đang kể một câu chuyện bằng âm nhạc và hình ảnh với sự nâng đỡ của cả một tập thể đứng sau.
Chúng tôi không mong dự án này khiến mình nổi tiếng. Chúng tôi chỉ mong, nếu ai đó khi xem MV có thể cảm nhận được một chút gì đó rất Việt Nam thì mọi nỗ lực đã thực sự có ý nghĩa. Và có lẽ, khoảnh khắc ấy đã thật sự đến rồi.
Chúng tôi tin rằng âm nhạc là một “vòng tay lớn” bởi nó không phân biệt bạn đến từ đâu, bao nhiêu tuổi, đang làm gì. Chỉ cần cùng rung động trước một giai điệu, một câu hát, là đã có một sợi dây vô hình được kết nối giữa người với người.
Và nếu một ca khúc đủ sức lan toả để nhiều người cùng đồng cảm và sẻ chia, thì âm nhạc khi ấy sẽ khiến chúng ta cùng đồng cảm, tự hào, và cùng hướng về Việt Nam bằng tất cả yêu thương mình có.
Chúng tôi tin rằng tình yêu dành cho văn hoá truyền thống luôn chảy trong máu của mỗi người Việt, bất kể thế hệ nào. Thực tế, rất nhiều ca khúc cách mạng hào hùng vẫn được giới trẻ hát vang trong các sự kiện hay lan tỏa mạnh mẽ trên mạng xã hội, mà không cần bất kỳ sự “trẻ hoá” nào. Với chúng tôi, mỗi thể loại, mỗi chủ đề âm nhạc đều mang một giá trị riêng về nghệ thuật và tinh thần, và luôn có không gian toả sáng cho giá trị đó.
Việc kết hợp truyền thống với hiện đại không nhằm “trẻ hoá” điều gì, mà vì chúng tôi nhìn thấy điểm giao thoa thú vị và gửi gắm tình yêu của mình vào đó. May mắn là tình yêu này cũng được khán giả trẻ đón nhận.
Hành trình khám phá văn hóa Việt Nam của chúng tôi chắc chắn vẫn sẽ tiếp tục. Trong từng sản phẩm sắp tới, dù ở quy mô nào, chúng tôi vẫn mong sẽ có thể gửi gắm tiếng nói của một thế hệ trẻ yêu nước, trân trọng truyền thống và khao khát đóng góp cho đất nước bằng những sản phẩm chất lượng. Tuy nhiên, với DTAP, mọi dự án đều cần được chuẩn bị một cách chỉn chu, nghiêm túc. Chúng tôi sẽ giới thiệu vào một dịp phù hợp và trọn vẹn nhất.
Các thế hệ trước đã để lại một kho tàng lớn vô cùng quý giá cho thế hệ chúng tôi. Chúng tôi thấy vai trò của mình không phải là tái hiện, mà là tiếp nối và mở rộng. DTAP cảm thấy may mắn khi là thế hệ tiếp nối và được kế thừa gia tài ấy, tiếp tục kể lại câu chuyện yêu nước bằng góc nhìn của người trẻ. Nhờ đồng trang lứa với khán giả trẻ, chúng tôi hiểu họ rung động trước điều gì, từ đó đưa âm nhạc dân tộc đến gần hơn, bằng cách thể hiện mới mẻ nhưng vẫn giữ nguyên giá trị cốt lõi.
Vậy nên, chúng tôi việc cần làm không phải là “làm sống lại”, bởi dòng chảy của âm nhạc yêu nước chưa bao giờ ngắt quãng. Những điều chúng tôi muốn làm chỉ là vẽ thêm màu sắc hiện đại vào dòng chảy ấy, để con người dù ở thế hệ nào, cũng sẽ cảm thấy có thể hòa mình.
Chúng tôi là những người làm sản xuất âm nhạc – và thật lòng mà nói, chỉ cần được sống đúng với vai trò đó thôi, đã là một niềm hạnh phúc. Chúng tôi không đặt nặng việc phải được ghi nhớ hay công nhận theo một danh xưng cụ thể nào. Nếu âm nhạc của mình có thể hỗ trợ nghệ sĩ kể trọn một câu chuyện, hoặc chạm đến cảm xúc của khán giả thông qua những sản phẩm mang giá trị, thì với DTAP, đó đã là một hành trình trọn vẹn.
Nếu tưởng tượng đến dịp Kỷ niệm 100 năm Quốc khánh vào năm 2045, chúng tôi mong rằng đất nước khi ấy sẽ phát triển toàn diện về kinh tế, giáo dục, văn hoá – như kỳ vọng của Chủ tịch Hồ Chí Minh khi nói về một Việt Nam “sánh vai với các cường quốc năm châu”. Và trong bức tranh lớn ấy, chúng tôi hy vọng âm nhạc Việt Nam cũng sẽ có một chỗ đứng vững vàng trên bản đồ thế giới, bằng chính chất lượng nghệ thuật và bản sắc dân tộc. Với DTAP, chỉ cần được là một phần nhỏ trong dòng chảy ấy, tiếp tục học hỏi, sáng tạo và đóng góp đã là một điều vô cùng đáng quý.